Gia chủ thấy bất ổn bèn lập tức tấn công tới tấp. Thế nhưng lần này Lâm Chính không tiếp tục giằng co với ông ta nữa mà cất Thiên Sinh Đao đi, lấy ra Tịnh Thế Bạch Liên, đặt vào lòng bàn tay.
“Không”, gia chủ thế gia tái mặt, hét lớn. Thế nhưng đã không còn kịp nữa rồi. Tịnh Thế Bạch Liên đã được bao lấy bởi sức mạnh phi thăng, bị dị hỏa châm lửa, cùng với sức mạnh toàn bộ của Diệp Thiên bay ra xa…
Bùm! Tiếng nổ cực lớn vang lên. Cả vùng thành Ngạo Tuyết như bị động đất 12 độ. Vùng đất được băng tuyết bao phủ xuất hiện những vết nứt. Những hồ nước nổ lên những cột nước cao vút.
Đám đông vô cùng kinh hãi. Họ còn không biết điều gì đang xảy ra thì cỉ cảm thấy một nguồn sức mạnh cực lớn ập tới
Nguồn sức mạnh này giống như suối nước tuôn trào, phủ khắp không gian. Một lúc sau nguồn lực tản ra. Gia chủ thế gia lạnh lùng siết chặt nắm đấm, nhìn chăm chăm Lâm Chính Sát ý hiện lên hừng hực trong đôi mắt của ông ta.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Gã này làm gì thế?”
“Chết tiệt, lẽ nào người này mặc kệ thế chủ, định tiêu diệt cả thành Ngạo Tuyết?”
“Hừ, nằm mơ đi”, người của thế gia chửi rủa.
Thế nhưng gia chủ thế gia biết rõ nhất Lâm Chính đang định làm gì.
“Ông đánh với tôi lâu như vậy không hề mất sức không phải vì ông có thực lực hùng hậu mà là vì ông có một trận pháp dưới đất”.
“Tôi nghĩ ông đã lén lút bố trí trận pháp này. Trân pháp này có điểm tương đồng với Nghịch Chuyển Trận Pháp của Lôi Trạch Thiên Các nhưng mạnh hơn”.
“Tôi và ông đánh nhau, trận pháp rót cho ông không ít sức mạnh, khiến ông luôn ở trạng thái mạnh nhất. Giờ trận pháp không còn, ưu thế của ông cũng hết”.
Lâm Chính thản nhiên nói, đôi mắt ánh lên vẻ ý vị. Gia chủ thế gia đấu với anh lâu như vậy cũng là lúc anh luôn tìm kiếm sơ hở của đối phương.
Hơn nữa điều khiến anh không thể hiểu được đó là gia chủ thế gia không hề đạt tới cảnh giới THần Thiên Lục Địa, tại sao lại có thể tấn công anh ác liệt như thế? Thậm chí đến cả xương chí tôn cũng bị ảnh hưởng. Chắc chắn đây là do sức mạnh của Băng Sương Chi Lực tạo ra
Thông qua sự giao đấu, Lâm Chính phát hiện ra hóa ra gia chủ thế gia mỗi lần tấn công đều dùng toàn bộ sức mạnh phi thăng.
Có sự trợ giúp của trận pháp dưới đất, gia chủ thế gia căn bản không hề sợ bị hao hụt sức lực, thế nên tung chiêu cũng chẳng chút kiêng dè. Mỗi đòn tấn công của ông ta đề không hề nương tay mà dồn hết sức.
Uy lực như vậy dù chưa đạt tới Lục Địa Thần Tiên thì cũng gần tới rồi. Chính vì thế ông ta mới nói với những người khác rằng ông ta là thần tiên. Còn bây giờ, khi Lâm Chính phát hiện ra sơ hở, phá vỡ nó thì ông ta chẳng có gì đáng sợ nữa.
“Khốn nạn”, gia chủ thế gia chủ động lao lên, tạo ra một con dao bằng băng, chém về phía Lâm Chính.
“Cậu phá hoại trận pháp của tôi thì sao? Giờ cậu đã dùng hết sức, tôi giết cậu sẽ dễ như lật bàn tay thôi”.
Gia chủ thế gia gầm lên, chém dao bằng băng vào cổ Lâm Chính. Chỉ có điều đòn tấn công này chẳng còn mạnh như trước nữa. Lâm Chính đứng im tại chỗ, nhìn ông ta.
Keng! Con dao băng chém xuống cơ thể Lâm Chính. Lần này tiếng kim loại giòn giã vang lên, Lâm Chính không còn bị ảnh hưởng gì nữa.
Anh…đã ngó lơ đòn tấn công của gia chủ thế gia…