Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi ngọn lửa đổi màu thì nhiệt độ của nó tăng lên gấp nhiều lần. Nó đã lên tới cả ngàn độ.

Cả vùng bình nguyên như bị nhão ra. Lớp băng dưới chân Lâm Chính cũng nứt dần.

Thế nhưng ngọn lửa lan ra với tốc độ quá nhanh, chỉ e Lâm Chính chưa kịp chìm vào nước thì đã bị ngọn lửa nuốt chửng rồi.

Quả nhiên...Vụt...Ngọn lửa màu lam và mưa tên đáp xuống nuốt gọn lấy Lâm Chính.

Đến ngay cả tảng băng dưới chân anh cũng biến mất. Cả vùng băng bị tan ra, nước dâng lên, sôi sùng sục.

Thần Hỏa Tôn Giả đứng bên mặt hồ, tìm kiếm thi thể của Lâm Chính. Ông ta tin chiêu thức vừa rồi không giết chết được anh.

Có điều Lâm Chính đã dám đỡ chiêu thì chắc chắn cũng sẽ bị thương nặng. Bị thương thì anh lấy gì ra để đấu với ông ta đây.

“Cậu không điều khiển được Tịnh Thế Bạch Liên thì để đó cho tôi”, Thần Hỏa Tôn Giả lên tiếng, nhìn cả vùng mịt mờ trước mặt. Nhưng đúng lúc ông ta cất bước thì vùng khói tản ra. Ngay sau đó, một bóng hình xuất hiện trước mặt ông ta.

“Hả?”, Thần Hỏa Tôn Giả ngước nhìn.

Là thần y Lâm. Nhưng hình như cậu ta không hề hấn gì. Sao có thể chứ?

Thần Hỏa Tôn Giả không dám tin, chỉ biết trố tròn mắt. Hình dáng của Lâm Chính dần hiện rõ.

Anh không chỉ bình an vô sự mà cơ thể còn phát ra khí tức màu đen kịt.

“Hóa ra là vậy, hóa ra là vậy. Cậu sử dụng cơ thể võ thần, làm mạnh cơ thể mình. Cơ thể của cậu lúc này chắc là đã biến thành U Minh Sát Khu như trong truyền thuyết rồi. Thần y Lâm, quả nhiên cậu đúng là một kẻ yêu nghiệt”, Thần Hỏa Tôn Giả gật đầu.

U Minh Sát Khu có thể miễn dịch với vạn độc. Hỏa độc cũng là độc, nếu có thể miễn nhiễm thì dù anh có bị thiêu cũng vẫn có thể hồi phục được vết thương trong thời gian ngắn. Vì vậy chỉ dựa vào thuật Hỏa Viêm thì không thể giết chết được Lâm Chính.

“Thực lực của Tôn Giả quả nhiên phi phàm. Lâm Chính bái phục”, Lâm Chính nói.

“Sao thế? Sợ rồi à?”

“Đúng vậy”, Lâm Chính gật đầu, sau đó lùi lại quay đầu bỏ chạy.

“Hả?”, Thần Hỏa Tôn Giả giật mình. Ông ta không ngờ là Lâm Chính lại sử dụng chiêu này nên vô thức đuổi theo.

Tốc độ của Lâm Chính cực nhanh. Thần Hỏa Tôn Giả nhất thời không theo kịp. Ông ta nhìn thì phát hiện ra chân của Lâm Chính được ghim đầy châm.

Có vẻ như ngay từ đầu anh đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc bỏ chạy. Vậy nếu cậu ta không định liều mạng thì đến đây làm gì?

Không đúng. Hoàn toàn không đúng. Sắc mặt của Thần Hỏa Tôn Giả dần lạnh như băng. Không biết tại sao mà ông ta cảm thấy mình đang bị trúng kế của Lâm Chính.

Đột nhiên...Thần Hỏa Tôn Giả chợt nghĩ ra điều gì đó. Ông ta khựng người, không đuổi theo anh nữa. Lâm Chính ở phía xa cũng từ từ dừng lại, quay đầu nhìn ông ta.

“Trúng kế rồi, điệu hổ ly sơn”, Thần Hỏa Tôn Giả lên tiếng.

“Sao thế? Nhận ra rồi à?”, Lâm Chính nói giọng khàn khàn.

“Chắc chắn cậu đã sớm phá bẫy của tôi rồi...”

Thần Hỏa Tôn Giả không dám chần chừ, chỉ hét lên với người của đảo Thần Hỏa: “Tất cả lập tức tấn công Giang Thành”.

Ông ta gầm lên, bỏ mặc Lâm Chính và quay đầu tấn công Giang Thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK