Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người vô cùng chấn động.

Diệp Viêm… lại có thể đỡ được đòn tấn công khủng khiếp của lưỡi dao máu?

Thật là đáng sợ!

Bọn họ há hốc miệng, tim đập mạnh.

Lúc này, bọn họ hiểu rõ khoảng cách giữa mình và Thánh Quân Diệp Viêm.

“Tiếp tục, đi mở quan tài!”.

Lúc này, Diệp Viêm quay đầu nhìn Trương Canh, quát lên.

Lần này Trương Canh cũng yên tâm hơn, gật đầu đáp lại, bước nhanh về phía quan tài.

Vèo!

Vèo!

Vèo!

Quan tài thủy tinh lại bùng lên ánh sáng đỏ, nhưng Trương Canh không hề sợ hãi.

Có Diệp Viêm ở đây, hắn cần gì phải sợ đòn tấn công của quan tài?

Ầm!

Dao máu lại bắn tới.

Bóng dáng Diệp Viêm tiếp tục lóe lên, tích lũy sức mạnh chặn đòn tấn công giúp Trương Canh.

Trương Canh thấy vậy vô cùng đắc ý, tiếp tục tiến tới.

Nhưng Thiên Xu ở bên ngoài lại nhận ra điều bất thường.

Dường như dao máu lần này còn mạnh hơn trước kia, Diệp Viêm không còn chặn được dễ dàng như lần trước.

Trương Canh không ý thức được, tiếp tục tiến về phía trước.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Ba con dao máu lại bay tới, cái sau nhanh mạnh hơn cái trước.

Diệp Viêm liên tục ra đón đỡ.

Thiên Xu ý thức được chuyện không ổn, lập tức hét lên: “Trương Canh, mau quay về đây!”.

Nhưng… không còn kịp nữa!

Sau khi Diệp Viêm đỡ hai lưỡi dao máu đầu tiên thì lập tức lùi ra phía ngoài.

Dao còn lại chém về phía Trương Canh.

Trương Canh mở to mắt, sững người.

Phập!

Dao máu đâm xuyên người hắn.

Chỉ chốc lát, Trương Canh đã rơi vào kết cục giống như mấy người lúc trước, biến thành tinh thể, lập tức tử vong.

Tất cả người ở đây đều sửng sốt.

Diệp Viêm thì lại sờ cằm, nhìn chằm chằm quan tài và thi thể của Trương Canh, giống như đang suy nghĩ gì đó.

Thiên Xu đã hiểu ra toàn bộ.

Thánh Quân Diệp Viêm để Trương Canh đi mở quan tài không phải muốn Trương Canh lấy nhẫn chí tôn, mà là muốn dùng hắn làm mồi nhử, thăm dò cơ quan xung quanh quan tài!

Hắn đang thu thập tư liệu!

Dùng mạng người để thu thập tư liệu!

Thiên Xu siết chặt nắm tay, trong mắt tràn ngập giận dữ nhưng không làm gì được.

Bọn họ ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.

Thực lực bọn họ không bằng Diệp Viêm, tính mạng bị hắn nắm giữ, cũng chỉ đành ngoan ngoãn nghe theo.

Chẳng trách Diệp Viêm không so đo chuyện Thất Sát Trận lúc trước, hóa ra hắn đã có tính toán.

“Anh, qua đây!”.

Diệp Viêm nhìn sang một người khác: “Cởi áo ra”.

Người đó giật mình, vô cùng sợ hãi.

“Diệp Viêm đại nhân, tôi… tôi…”.

“Làm theo lời tôi thì còn có khả năng sống, từ chối tôi thì chết ngay bây giờ, anh tự chọn đi”, Diệp Viêm nói.

Người đó không có lựa chọn nào khác, run rẩy đi tới.

Diệp Viêm lập tức tăng cường thực lực cho người đó, sau đó ép hắn tiếp tục đến gần quan tài.

Người đó sợ hãi đi đến, cả người run lẩy bẩy.

Nhưng lần này Diệp Viêm không để hắn tiếp cận quan tài từ chính diện, mà là đi từ bên sườn dọc theo các pho tượng.

Những người khác đều lo lắng.

Vèo!

Quan tài lại bùng lên tia sáng.

Lần này không tỏa ra ánh sáng đỏ máu, mà là tỏa ra những tia sáng xanh rực rỡ.

“Hả?”.

Người đó sợ đến mức liên tục lùi lại.

“Tiếp tục tiến tới!”, Diệp Viêm quát.

Người đó quay đầu nhìn Diệp Viêm, nuốt nước bọt, tiếp tục tiến tới.

Nhưng còn chưa đi được mấy bước.

Vèo!

Tia sáng xanh đột nhiên biến mất.

Sau đó, một gai ánh sáng bay ra từ mặt đất dưới chân người đó, thoáng chốc đâm xuyên người đó lên tới giữa không trung.

Bọn họ đều nín thở.

Ánh sáng xanh lam đâm vào từ dưới thân người rồi xuyên ra từ miệng, người đó há to miệng, toàn thân co giật, sau đó tứ chi buông thõng, chết hoàn toàn.

Đợi gai ánh sáng chậm rãi tan đi, thi thể người đó rơi từ giữa không trung ngã xuống đất, hóa thành một đống thịt vụn. Tay chân, nội tạng lẫn lộn, không còn phân biệt được.

Bọn họ biết đó chính là thủ đoạn của chủ nhân thần mộ.

Người chết bởi cơ quan trong thần mộ này chắc chắn không được toàn thây.

Bởi vì chủ nhân thần mộ sẽ không cho những người đó có cơ hội chữa trị!

Một khi bị giết thì sẽ chết hoàn toàn, không còn cơ hội cứu sống.

Diệp Viêm nhìn chằm chằm đống thịt nát vụn, lại suy tư.

Một lúc sau, hắn ngẩng đầu gọi thêm một người khác tới.

“Không! Tôi không đi! Tôi không đi!”.

Người đó run rẩy, la lên chói tai, liên tục lùi về sau, chạy ra phía cửa.

Hắn không chịu được nữa!

Hắn biết một khi bị phái đi thì sẽ chết chắc.

Thay vì vậy, hắn lựa chọn chạy trốn!

Hắn muốn nắm mạng sống của mình trong tay!

Người đó lao nhanh về phía cửa như một mũi tên, còn chưa tới nơi đã dùng khí kình tông cửa ra.

Nhưng khi hắn nghĩ mình sắp sửa chạy thoát.

Bộp!

Một tiếng động quỷ dị vang lên, sau đó thì thấy người chạy trốn đột nhiên dừng lại.

Dường như cơ thể hắn bị thứ gì đó trói buộc, cứ vậy treo lơ lửng trên không trung.

Hắn giãy giụa điên cuồng, muốn tránh thoát, nhưng không có tác dụng gì.

Đó là khí lực của Diệp Viêm.

“Thả tôi ra! Mau thả tôi ra!”.

Người đó giận dữ gào lên, giãy giụa như điên.

Diệp Viêm nắm nhẹ tay lại, dùng khí kình nâng người đó di chuyển về phía này, sau đó không nghĩ ngợi gì mà quăng về phía quan tài.

Lần này Diệp Viêm không tăng cường cho kẻ đó, mà là vỗ một luồng sức mạnh phi thăng dồi dào vào người kẻ đó.

Sức mạnh phi thăng bao trùm quanh người kẻ đó, hơn nữa sức mạnh phi thăng cực kỳ dồi dào, tỏa ra ánh sáng vàng lấp lánh rực rỡ.

Mọi người đưa mắt nhìn theo.

Người đó sợ hãi liên tục la lên.

Vù! Vù! Vù!

Dao máu phóng ra, nhắm về phía người đó, nhưng lại không thể giết chết hắn, tất cả dao máu bị sức mạnh phi thăng chặn lại.

Vù!

Một chiếc gai ánh sáng xanh vọt ra khỏi mặt đất, đâm mạnh vào người kẻ đó, nhưng cũng bị sức mạnh phi thăng chặn lại.

Gai ánh sáng va chạm với sức mạnh phi thăng, vỡ tan tành.

“Cái gì?”.

Bọn họ kinh ngạc thốt lên.

Hắn chặn được tất cả rồi sao?

Sao lại như vậy?

Thiên Xu cảm thấy khó mà tin được.

Ban đầu Diệp Viêm còn có vẻ không chống đỡ nổi, bây giờ chỉ dựa vào một ít sức mạnh phi thăng đã có thể ngăn chặn đòn tấn công của quan tài thủy tinh?

Đáng kinh ngạc đến mức nào?

Chẳng lẽ… đó chính là kết quả Diệp Viêm phân tích được?

Hắn phân tích được đòn tấn công của quan tài qua hiện trạng của hai người trước kia, do đó đã sử dụng sức mạnh có thể phòng ngự?

Chỉ quan sát một lần là có thể nhìn thấy độ mạnh và sự huyền diệu của đòn tấn công?

Khả năng lý giải và phân tích của Diệp Viêm… thật là đáng sợ!

Ầm!

Người đó được sức mạnh phi thăng bảo vệ, một đường không gặp nguy hiểm, cuối cùng ngã mạnh lên quan tài đá, sau đó lăn xuống, người đã hơi váng đầu hoa mắt.

Bọn họ không khỏi chấn động.

“Nhanh đi mở quan tài, mau lấy nhẫn chí tôn!”.

Thiên Xu sốt sắng hét lên.

Người đó sửng sốt, lập tức bừng tỉnh.

Nhẫn chí tôn!

Đúng!

Bây giờ chỉ có nhẫn chí tôn mới có thể cứu được mạng tất cả bọn họ!

Chỉ khi nào lấy được nhẫn chí tôn thì mới có thể đối kháng với Diệp Viêm!

Người đó vội vàng đứng dậy, vội vàng sờ vào quan tài thủy tinh.

Lần này quan tài lại không có phản ứng gì.

Hai tay hắn đặt lên nắp quan tài, sau đó hét lên một tiếng, dùng sức đẩy nắp quan tài ra.

Người xung quanh và Diệp Viêm đều chăm chú dõi theo….

Ầm ầm…

Nắp quan tài được đẩy ra từng chút một.

Toàn bộ phần mộ rung chuyển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK