Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sao có thể?”

“Đây là thực lực của thần y Lâm ở Giang Thành sao?", người của sơn trang bàng hoàng. Đám đệ tử của Kiếm Si lão tổ cũng trố tròn mắt, nhìn cảnh tượng trước mặt.

Đối với họ, Kiếm Si lão tổ là người vô địch. Tại sao lại có thể bị một thanh niên rượt đuổi thế kia chứ?

Giả quá mà! Không thể tin được. Không ai dám tin vào mắt mình. Nhưng sự thực bày ra ngay đó, không tin không được.

Cuối cùng thì!

“Kiếm! Khai Thiên!”, Kiếm Si lão tổ không thể chịu đựng được nữa bèn gầm lên và vung thanh kiếm ra trước ngực để phòng ngự.

Lâm Chính bổ kiếm xuống, bà ta ngáng kiếm ra đỡ. Sức mạnh khủng khiếp của kiếm khí nổ ra, đập mạnh vào cánh tay của Lâm Chính.

Lâm Chính lùi về sau hơn mười bước mới dừng lại được. Đợi đến khi anh đứng vững, nhìn về phía trước mới phát hiện ra trên cánh tay của mình xuất hiện một vết máu đáng sợ.

Lâm Chính chau mày. Cơ thể võ thần không cầm cự được nữa rồi.

Tấn công liên tiếp cũng khiến sức mạnh của anh bị tiêu hao. Còn tiếp tục thế này thì cơ thể võ thần sẽ bị phá vỡ mất.

“Ha ha, không cầm cự được nữa rồi đúng không?”

Kiếm Si lão tổ khẽ thở phào, lạnh lùng nhìn Lâm Chính: “Cậu suy cho cùng cũng là người mà thôi. Sức mạnh không thể nào là vô hạn đươc. Mà thứ cậu đang lấy ra đối đầu với tôi lại chỉ có mỗi cơ thể võ thần. Nếu cậu không có cơ thể đó thì đã chết không biết bao nhiêu lần rồi. Cậu, căn bản không phải là đối thủ của tôi”.

“Vì vậy, tôi nên nhận thua, đúng không?”, Lâm Chính điềm đạm nói.

“Không, nhận thua đã muộn rồi. Giờ tôi muốn cậu phải chết”, Kiếm Si lão tổ mỉm cười.

Nói xong bà ta lại tiếp tục lao kiếm về phía trước. Sát khí dày đặc trỗi dậy. Giờ bà ta không còn có hứng thú với Chấn Kim của sơn trang nữa. Bà ta chỉ muốn giết cái thằng tên là Lâm Chính này.

Bởi vì bà ta cảm nhận được sư uy hiếp cực lớn. Người này còn trẻ vậy mà đã có năng lực như thế. Nếu để cậu ta có cơ hội phát triển thì không biết là sẽ tới mức như nào.

Nếu hôm nay không giết chết cậu ta, đợi một ngày cậu ta đạt tới đỉnh cao vinh quang thì khi đó muốn giết sẽ khó như lên trời vậy. Khi đó cậu ta tới báo thù thì bà ta biết phải làm sao?

Vì vậy người này phải chết. Không được giữ lại.

Ánh mắt của Kiếm Si lão tổ trông vô cùng chật vật, bà ta không hề nương tay, dồn toàn lực ra đòn. Kiếm khí của bà ta như một con mãnh thú bổ về phía Lâm Chính.

Đám đông thất kinh. Bọn họ biết Kiếm Si đang dồn toàn bộ sức mạnh. Lúc này chẳng có gì có thể chống lại được bà ta.

Đối diện với đòn tấn công như thế nhưng Lâm Chính vẫn vô cùng bình tĩnh. Anh nhấc Huyền Tinh Kiếm lên và thả lỏng bàn tay.

Thanh kiếm rơi xuống đất, cắm phập trước mặt anh.

“Cái gì?”, đám đông trố mắt. Vào lúc nguy cấp như này mà Lâm Chính lại vứt kiếm sao?

Lẽ nào cậu ta định từ bỏ? Kiếm Si lão tổ cũng bất ngờ, bà ta không hiểu Lâm Chính có ý gì.

Thế nhưng điều đó cũng không còn quan trọng nữa. Bà ta hừ giọng, tiếp tục dồn lực với ý đồ nghiền nát Lâm Chính.

Nhưng khi kiếm khí của bà ta vừa tiếp cận anh thì...Một bức tường kỳ lạ được tạo ra từ Huyền Tinh Kiếm đã chặn đứng kiếm khí của bà ta.

“Cái gì?”, bà ta nín thở.

Lâm Chính đanh mặt, anh lấy ra rất nhiều Hồng Mông Long Châm và ghim về phía thanh kiếm Huyền Tinh...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK