Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tửu Ngọc cắn chặt răng, không nói không rằng.

Ông ta không biết Lâm Chính có đang bế quan hay không.

Nếu đúng thời khắc quan trọng của bế quan mà bị những người này quấy rối thì nguy to.

Nhưng nếu không cầu cứu, thì tính mạng của ông ta cũng gặp nguy hiểm.

"Tôi đang hỏi ông đấy, không nghe thấy à?".

Cô gái một mắt lạnh lùng nói, lật tay tát mạnh vào mặt Tửu Ngọc.

Bốp bốp bốp!

Gò má Tửu Ngọc sưng vù lên, không ngừng phun ra máu, răng cũng rụng mất hai chiếc.

"Hừ, không nói cũng được! Chờ đến lúc về gặp chủ nhân, tôi nghĩ chắc chắn ông sẽ nói ra hết thôi".

Cô gái một mắt lạnh lùng nói, sau đó vung tay lên: "Đưa đi!".

"Vâng!".

"Ngự thống lĩnh, cô không đi sao?".

Thấy cô gái một mắt vẫn đứng im chỗ cũ, một người không nhịn được liền lên tiếng hỏi.

"Vừa nãy chắc là lão phản bội Tửu Ngọc này đang cầu cứu ai đó, tôi nghĩ trong núi này vẫn còn người, để tôi đi bắt hắn, đưa tất cả về gặp chủ nhân".

Cô gái một mắt lạnh lùng đáp.

"Ngự thống lĩnh, để tôi đi cùng cô!".

"Đi cùng tôi? Sao nào? Anh coi thường tôi đấy à".

"Thuộc hạ không dám!".

"Biến đi, đưa Tửu Ngọc về trước, người ở đây một mình tôi là đủ đối phó rồi".

Cô gái một mắt khinh bỉ nói, sau đó cất bước đi vào trong núi.

Mọi người thấy thế cũng không nói gì nữa, lập tức áp giải Tửu Ngọc đi.

Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc.

Tuấn mã phi như bay trên con đường núi.

Tuy ngọn núi này vô cùng hiểm trở, đường núi gập ghềnh, nhưng con ngựa của cô gái một mắt từ lúc sinh ra đã ăn thảo dược và đan hoàn, không những tứ chi khỏe mạnh, mà trong người còn có chút khí kình, mỗi lần cất vó có thể đi được mười mấy mét, không hề tầm thường.

Núi cao sông sâu đối với nó chỉ như đất bằng.

Cô gái một mắt nhanh chóng vào sâu trong núi.

Nhưng trong núi sâu rộng lớn không có một bóng người.

"Lẽ nào là Tửu Ngọc lừa mình? Hay là người ở đây đã trốn rồi?".

Cô gái một mắt lẩm bẩm, mày liễu nhíu chặt, có chút mất hứng.

Nhưng đúng lúc này, một luồng sức mạnh phi thăng như có như không bỗng bay vào mũi cô ta.

"Quả nhiên có người".

Cô gái một mắt lập tức xốc lại tinh thần, khóa chặt luồng sức mạnh phi thăng này rồi giục ngựa phi tới.

"Ha ha, lão phản bội Tửu Ngọc này muốn anh đến cứu ông ta sao? Để tôi bắt cả anh về, xem lão già chó chết kia còn gì để nói không!".

"Dám đối đầu với Khinh Liên Cung tôi à? Chán sống chắc?".

Cô gái một mắt cười khẩy, cảm thấy sức mạnh phi thăng phi thăng trong không khí càng ngày càng dày đặc hơn, cô ta cũng biết mình đang càng ngày càng đến gần mục tiêu.

Nhưng đúng lúc này.

Ầm!

Một chùm khí bỗng dưng lao vút lên trời xanh từ phía trước.

Cô gái một mắt biến sắc, vội ghìm cương lại.

Cô ta ngước lên nhìn.

Chùm khí kia lốm đốm sắc màu, vô cùng cuồng bạo, vô cùng thần thánh, thực sự rất kinh người.

Đây là sức mạnh độc nhất vô nhị!

Đây là khí ý gì vậy?

Hơi thở của cô gái một mắt trở nên run rẩy, mới cảm nhận được ý cảnh của chùm khí này mà cô ta đã thấy lạnh sống lưng.

Cảnh giới của đối phương... tuyệt đối không thấp!

Cô gái một mắt nuốt nước bọt, dè dặt giục ngựa đi tới.

Cô ta nhanh chóng tới trước một thác nước.

Chỉ thấy ba đốm sáng lơ lửng trên thác nước.

Trong đốm sáng là một cuộn tranh, một chiếc bút thon dài như kiếm và một… thanh đao trắng bệch.

Chúng đang xoay quanh lẫn nhau, giống như các hành tinh xoay quanh Mặt Trời, sau đó chậm rãi hạ xuống, bên cạnh một người đàn ông tóc trắng trên tảng đá lớn ở phía dưới...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK