“Cơ thể võ thần sao?”, cốc chủ tái mặt, lập tức ý thức được điều gì đó. Bà ta lùi lại, giữ khoảng cách với Lâm Chính. Nhưng đã không còn kịp nữa.
Vụt vụt…Hai tay Lâm Chính nhanh như điện xét lao về phía cốc chủ. Cả cơ thể của bà ta lập tức bị chục cây châm ghim trúng. Dưới ánh trăng, những cây châm sáng lấp lánh, trông vô cùng khủng khiếp. Cốc chủ nôn ra máu, vội lùi lại và tái mặt.
Bà ta nhìn những vết châm ở vùng ngực của mình, lập tức hiểu ra mình đã bị đánh bại. Những cây châm này đều chứa độc cực mạnh. Mà dù không có độc thì nó cũng có tác động khủng khiếp lên cơ thể bà.Lúc này có muốn bỏ chạy cũng khó.
“Cốc chủ! Bà quá tự cao tự đại. Tới mức mà khinh thường hết thảy. Bà khinh thường tôi, không biết năng lực của tôi. Tôi có thể giúp Nguyên Tinh, Tào Tùng Dương hồi phục thương thế trong nháy mắt thì sao không thể giúp chính mình hồi phục chứ? Dù không hồi phục được như ban đầu thì cũng hồi phục được tới bảy, tám phần. Điều đó không hề khó mà”, Lâm Chính lắc đầu.
“Vì vậy, tôi thua rồi, đúng không?”, cốc chủ nghiến răng.
“Tới nước này rồi, ngoài đầu hàng ra thì bà không còn lựa chọn nào khác đâu. Mà đầu hàng thì cũng chỉ có chết thôi. Bà biết tôi đấy, tôi đã diệt là phải diệt tận gốc”.
Nói xong, Lâm Chính lại lao về phía bà ta. Rõ ràng cốc chủ không dự định ra tay nữa. Bà tay biết lúc này chỉ có nước chết mà thôi.
Bà ta lùi lại, tay sờ về phía sau, ánh mắt đanh lại. Từng bước chân của Lâm Chính khiến mặt đất rung chuyển. Những người khác cũng chao đảo. Cốc chủ cũng chẳng hề khá hơn là bao.
Đợi đến khi bà ta ngẩng đầu lên thì ngón tay của Lâm Chính đã lao tới.Dù chỉ là một ngón tay nhưng lại chứa đựng sức mạnh vô cùng khủng khiếp.
Cốc chủ vội vàng chặn lại. Ánh sáng phát ra từ đầu ngón tay, đâm xuyên bàn tay của cốc chủ tạo thành một cái lỗ. Cơn đau kịch liệt khiến bà ta toát mồ hôi hột. Bà ta không thể nào kháng cự được.
Tiếp theo sẽ là màn tàn sát đơn phương. Cốc chủ điên cuồng né tránh và lùi lại.
Khi bà ta chỉ có một mình, biết chạy đi đâu đây? Phải làm thế nào? Phải làm thế nào? Bất luận là ai thì lúc này cũng chỉ có một suy nghĩ...
Chờ chết...
Từ bỏ....
Bà ta cùng đường rồi. Cốc chủ hét lớn: “Thần y Lâm! Dừng tay, nếu không, tôi sẽ khiến cậu thân bại danh liệt, chết không có đất chôn”.
Cốc chủ lấy ra thứ gì đó, giơ lên cao cho Lâm Chính thấy. Đám đông cũng bàng hoàng. Lâm Chính dừng bước.
Anh phát hiện ra, đó là một chiếc điện thoại. Hơn nữa nó còn đang được phát trực tiếp.
Có lẽ điện thoại do bà ta mới mua, màn hình rất lớn, có thể nhình thấy có không ít người đang theo dõi. Lúc này camera đang chĩa về phía anh – thần y Lâm danh tiếng lẫy lừng.
Là thần y Lâm thì sao mà cư dân mạng có thể bỏ qua được. Mặc dù không ai biết tại sao thần y Lâm lại phát trực tiếp giữa đêm hôm khuya khoắt thế này. Bọn họ còn tưởng rằng là anh đang đóng phim Chiến Hổ 2
Thế là cư dân mạng xôn xao bàn tán. Xem tới đây, có không ít người cảm thấy khó xử.
Lâm Chính cảm thấy khó chịu với chiêu này rồi đấy? Anh dựa vào chiêu này để chấn nhiếp cốc chủ, để đối phương không dám ra tay với anh. Giờ thì bà ta đã làm điều ngược lại.
Nếu Lâm Chính dám giết người trước công chúng thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
“Chào mọi người. Tôi là Tiêu Bất Hồng. Tôi và thần y Lâm vừa kết thúc phân cảnh của Chiến Hổ 2, đang nghỉ ngơi này. Nhân lúc này chúng ta livestream chào hỏi nhau nhé", cốc chủ thay bộ mặt lạnh tanh bằng vẻ nhiệt tình và bắt đầu lên tiếng. Đám đông sục sôi.
Cốc chủ còn tiến sát tới Lâm Chính để cả bà ta và anh cùng lọt vào khung hình. Đám đông trố tròn mắt.
“Thần y Lâm? Thật không ngờ đúng không. Thủ đoạn mà cậu sử dụng để giữ tính mạng thì giờ tôi cũng có thể tận dụng. Tôi muốn xem xem giờ cậu sẽ giết tôi như thế nào. Ha ha…”, cốc chủ mỉm cười vô cùng đắc ý.
Thế nhưng một giây sau...Một bàn tay đột nhiên siết lấy cổ cốc chủ. Cốc chủ run rẩy, trố tròn mắt nhìn anh.
Lâm Chính chỉ nó bằng vẻ cô cảm: “Dù bà có phát trực tiếp thì tôi cũng sẽ giết chết bà. Bởi vì bà không chết thì tất cả những người liên quan tới tôi sẽ phải chết. Giờ tôi giết bà thì cũng lắm chỉ phải đền mạng của tôi thôi”.
Lâm Chính hừng
hực sát khí.