Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cái gì? Lâm đại nhân các người đang bế quan? Tạm thời vẫn chưa thể xuất quan?”.

Một người đàn ông mặc áo màu nâu nhíu mày, lạnh lùng nhìn đám người Cầm Kiếm Nữ, Ngự Bích Hồng ở trước mặt, âm thầm hừ lạnh: “Thật to gan! Cậu ta định làm trái mệnh lệnh của Võ Thần đại nhân sao?”.

“Làm trái không dám, nhưng đại nhân nhà chúng tôi quả thật đang bế quan không thể tùy tiện quấy rầy, nếu bế quan bị quấy nhiễu, tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì bị thương, nặng thì mất mạng, chúng tôi không muốn gánh chịu hậu quả này!”.

Ngự Bích Hồng lạnh lùng nói.

“Khốn nạn! Ngay cả mệnh lệnh của Võ Thần đại nhân cũng không nghe? Tôi thấy các người muốn chết!”.

Người đó tức giận, lập tức rút kiếm.

Nhưng đám người Ngự Bích Hồng đã gọi Đào Thành tới.

Nhìn người này to gan động võ ở tòa nhà treo thưởng, Đào Thành không khách sáo vung tay.

Vèo vèo vèo…

Mấy thủ vệ của tòa nhà treo thưởng lập tức xông ra, chặn người đó lại.

Người đó biến sắc, vội vàng thu kiếm, không dám lỗ mãng.

“Nể cậu là người của Võ Thần đại nhân phái đến, tôi nể mặt Võ Thần đại nhân tạm không động đến cậu. Nếu có lần sau, còn dám động võ ở tòa nhà treo thưởng thì sẽ khiến cậu phải rơi đầu!”.

Đào Thành chỉ vào mặt người đó quát mắng.

Người đó vẻ mặt khó coi, chán nản chạy ra khỏi tòa nhà treo thưởng.

Người đó vừa đi, mấy người họ không cảm thấy vui, mà vô cùng sầu não.

“Anh Lâm rời khỏi đã hơn tháng mà chưa thấy trở lại, bây giờ Thương Lan Võ Thần hạ lệnh, nếu không phục mệnh, đắc tội chết với Thương Lan Võ Thần, hậu quả không dám nghĩ!”.

Đào Thành thở dài, lắc đầu nhìn về phía bọn họ: “Các người nên nghĩ cách liên lạc với cậu Lâm đi!”.

“Quản lý Đào, chúng tôi cũng không còn cách nào. Thế giới dưới lòng đất rộng lớn ra sao, đại nhân đi đâu chúng tôi không biết được, làm sao liên hệ với anh ấy?”.

Ngự Bích Hồng nhíu mày nói.

“Các vị, không cần bi quan như vậy. Theo tôi thấy, lệnh của Võ Thần chưa chắc đã là thật”.

Cầm Kiếm Nữ đột nhiên nói.

“Cô có ý gì?”.

Mấy người họ nhìn sang Cầm Kiếm Nữ.

“Theo lý mà nói tòa nhà treo thưởng sẽ không bỏ qua bất cứ tin tức nào của long mạch dưới lòng đất, vì sao chuyện lớn như Thái Thiên Võ Thần và Thương Lan Võ Thần xác định được nơi Ám Thiên Võ Thần trốn lại không có ai truyền ra? Do đó, lệnh của Võ Thần có lẽ là giả”.

Cầm Kiếm Nữ phân tích.

“Chuyện vây giết Ám Thiên Võ Thần liên quan trọng đại, có lẽ hai vị Võ Thần muốn che giấu cũng không chừng”.

Tửu Ngọc nói.

“Vậy phủ Thương Lan có điều binh khiển tướng hay không?”.

Cầm Kiếm Nữ lại nói.

Cô ta vừa lên tiếng, mấy người họ lập tức á khẩu.

Phải, phủ Thương Lan không điều động bất cứ ai, Thương Lan Võ Thần không thể nào một mình chạy đi đối phó với Ám Thiên Võ Thần chứ?

“Cho nên, lệnh này phải cân nhắc, có lẽ có người muốn lừa chúng ta ra khỏi tòa nhà treo thưởng cũng không chừng”.

Cầm Kiếm Nữ lạnh lùng lên tiếng.

Nghe vậy, mọi người đều sợ hãi.

“Chắc chắn là Lệnh Hồ Vũ làm”.

“Trừ hắn ra, chắc là không còn ai khác! Xem ra người này vẫn chưa chịu từ bỏ”.

“Vậy thì chúng ta không quan tâm hắn là được rồi!”.

Bọn họ nhao nhao nói, ai cũng hạ quyết tâm.

Đúng lúc đó, một bóng người đi vào tòa nhà treo thưởng.

Cầm Kiếm Nữ nhìn sang, không khỏi sững người.

“Mẹ? Sao mẹ lại đến đây?”.

Cầm Kiếm Nữ ngạc nhiên nhìn người phụ nữ đi vào tòa nhà, đầu óc trống rỗng, vội vàng tiến tới chắp tay chào người phụ nữ.

Nào ngờ người phụ nữ đó đột nhiên đẩy Cầm Kiếm Nữ ra, gào khóc.

“Con gái, con muốn hại chết nhà chúng ta sao?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK