Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thần y Lâm, đây...", Thái Thương Long vô cùng bàng hoàng.

Lẽ nào thần y Lâm muốn nuốt lời?

"Tôi đâu có nói là để anh đi? Cứ chờ ở bên dưới đi".

Lâm Chính lạnh lùng nói.

"Được, được...", Thái Thương Long gật đầu lia lịa, vội đứng nép ở một bên, hoàn toàn không còn phong thái của thiên kiêu xếp hạng ba nữa.

Lúc này, anh ta còn nhếch nhác hơn là chó nhà có tang.

Mọi người thổn thức.

Nhưng đều không hiểu ý đồ của Lâm Chính.

Tại sao anh lại bỏ qua cho Thái Thương Long hết lần này đến lần khác?

Rốt cuộc Lâm Chính muốn làm gì?

Không ai hiểu nổi!

"Được rồi, tiếp theo còn ai muốn khiêu chiến tôi không? Xin hãy lên đây!".

Đúng lúc này, Lâm Chính lớn tiếng nói với mọi người.

Mọi người bên dưới đưa mắt nhìn nhau, không ai dám bước lên.

Đùa chắc, ngay cả Thái Thương Long cũng bị giải quyết một cách dễ dàng như vậy, thần y Lâm trước mặt này chính là một sự tồn tại vô địch, bọn họ lấy gì để đấu chứ?

"Lăng Tiêu Tông tôi xin từ bỏ kim cương Thái Vũ, nguyện theo thần y Lâm!", đúng lúc này, người của Lăng Tiêu Tông vội lớn tiếng nói.

Những người khác thấy thế cũng vội lên tiếng.

"Chính Tân Môn tôi cũng xin từ bỏ kim cương Thái Vũ! Thần y Lâm, chúng tôi phục cậu!".

"Cả nhà họ Điện tôi nữa, chúng tôi cũng từ bỏ kim cương Thái Vũ!".

"Thần y Lâm, chúng tôi tự động từ bỏ!".

"Tôi cũng từ bỏ!".

Tiếng hô không ngớt, không ai không dám thần phục.

Thiên Diệp ngây người nhìn cảnh tượng này, lệ nóng quanh tròng.

Ông ta không thể ngờ được kết cục cuối cùng của trận chiến tranh giành kim cương Thái Vũ lại là thế này.

"Thần y Lâm... Là tôi coi thường cậu rồi! Là tôi coi thường cậu rồi!", Thiên Diệp nhìn bóng dáng uy phong sừng sững trên sàn đấu, lẩm bẩm nói.

"Tốt lắm".

Lâm Chính gật đầu, nhìn về phía Thần Nữ Thái Vũ cách đó không xa, nói: "Thần Nữ đại nhân, tôi đã là người thắng cuộc của cuộc thí luyện này, xin bà hãy giao kim cương Thái Vũ cho tôi theo đúng lời hứa trước đó".

Thần Nữ Thái Vũ bình thản nhìn Lâm Chính, không nói lời nào.

Mọi người sửng sốt.

Có chuyện gì vậy?

Kết quả đã có rồi, tại sao Thần Nữ Thái Vũ không nói gì?

Tất cả mọi người đều đổ dồn mắt về phía bà ta.

Nhưng một lát sau, bà ta gật đầu nói: "Cậu chờ chút".

Dứt lời, bà ta liền xoay người đi vào thần miếu Thái Vũ.

Tất cả mọi người đều mở to mắt, nhìn chằm chằm cánh cửa thần miếu, chờ bóng dáng của Thần Nữ Thái Vũ xuất hiện.

Tuy bọn họ không có được kim cương Thái Vũ, nhưng dù là ai cũng muốn chứng kiến phong thái của nó.

Một lát sau, Thần Nữ Thái Vũ cầm một viên kim cương đỏ tươi đi ra, ném về phía Lâm Chính.

"Kim cương đây, đỡ lấy!".

Lâm Chính giơ tay lên chộp, nắm chặt viên kim cương trong lòng bàn tay.

"Tốt quá!".

Đám người Vệ Tân Kiếm mừng rỡ hô lên.

"Lấy được rồi! Lấy được rồi! Tử Huyền Thiên chúng ta được cứu rồi!".

Những người còn lại của Tử Huyền Thiên cũng vô cùng kích động.

"Ông trời phù hộ! Cuối cùng Tử Huyền Thiên chúng ta cũng vượt qua kiếp nạn này rồi!".

Thiên Diệp cũng thở phào nhẹ nhõm.

Có kim cương Thái Vũ, cuối cùng cũng dập tắt được lửa giận của vị đại năng kia.

Tử Huyền Thiên cũng tránh được một tai họa khủng khiếp.

"Chắc chắn chưởng môn sẽ rất vui! Phải về báo ngay tin vui này với ông ấy!", Thiên Diệp lẩm bẩm.

Nhưng đúng lúc này, Lâm Chính bỗng ngẩng phắt lên, mặt không cảm xúc nói: "Kim cương Thái Vũ này... là giả!".

"Cái gì?".

Mọi người kinh ngạc.

Ai dám tin Lâm Chính lại nói ra những lời như vậy chứ?

Thần Nữ Thái Vũ bỗng nhíu mày: "Cậu nói cái gì? Kim cương Thái Vũ sao có thể là giả được? Cậu đang sỉ nhục tôi đấy à? Hay là sỉ nhục thần miếu Thái Vũ chúng tôi?".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK