Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Khốn nạn!”.

Ở phòng tổng thống của khách sạn Minh Châu.

Louis đấm vào kính thủy tinh ở phòng tấm.

Kính ở đối diện lập tức vỡ vụn, thậm chí cả bức tường ở phía sau kính cũng nứt ra.

Hắn nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt dữ tợn, không thấy vẻ dịu dàng nào nữa.

Lúc này, một đôi tay thon dài trắng nõn chậm rãi vòng qua sau lưng Louis, ôm cơ bụng tám múi của hắn, sau đó một cô gái tóc vàng mắt xanh cọ sát bên tai, dùng giọng nói mê hoặc hỏi: “Sao vậy? Hoàng tử điện hạ yêu dấu của tôi? Vì sao lại nổi giận vậy?”.

“Tina! Cô không biết đâu, hôm nay tôi thua một kẻ vô dụng không ra gì! Đây là sự sỉ nhục của tôi! Sự sỉ nhục của cả đời tôi!”.

Louis phẫn nộ gào lên, một tay nắm vòi sen không rỉ, năm ngón dùng sức, vòi sen bị bóp biến dạng.

“Điện hạ của tôi, có lẽ anh chỉ hơi sơ ý mà thôi. Không cần lo, tôi đã phái người đi điều tra, ắt hẳn chẳng lâu sau sẽ có kết quả!”.

Cô ta vừa nói vừa không ngừng dán sát về phía Louis.

Louis không nhịn được nữa lập tức ôm lấy cô ta, quăng lên giường.

Sau một trận mây mưa, cô ta nằm trong lòng Louis, nhỏ giọng nói gì đó.

Nhưng vẻ mặt Louis vẫn vô cùng dữ tợn, lửa giận trong mắt hồi lâu không tan.

Cô gái thấy vậy thì ngồi dậy đốt điếu thuốc, đang định nói gì đó thì điện thoại đầu giường vang lên.

Cô ta cầm lên nghe.

Một lúc sau thì cúp máy.

“Xem ra hoàng tử của tôi không may mắn cho lắm!”, người phụ nữ tên Tina cười nói.

“Cô điều tra được gì rồi?”.

Louis quay đầu lại, lạnh lùng hỏi.

“Hình như không lâu trước, tên Lâm Chính đó đã chữa khỏi bệnh cho Chủ tịch công ty hàng không Tường Quang, cho nên anh ta mới có thể điều động mười mấy chiếc máy bay trực thăng dưới sự trợ giúp của Trần Tường Quang, cướp mất cơ hội thể hiện của anh”, Tina cười nói.

“Tôi cứ tưởng chồng của Tô Nhu là một kẻ vô dụng không có năng lực, không ngờ anh ta còn là bác sĩ”.

“Không phải gia tộc các anh đã điều tra rất chi tiết về Tô Nhu rồi sao? Chẳng lẽ anh không biết?”.

“Gia tộc chỉ điều tra được chồng cô ta biết chút y thuật, nhưng không rõ nghề nghiệp”.

“Louis, tôi nghĩ anh không được do dự thêm nữa, phải nhanh chóng xác định quan hệ với Tô Nhu, nhanh chóng giúp gia tộc của anh đứng vững chân ở Giang Thành. Giang Thành này là địa bàn của Dương Hoa, nếu không có xí nghiệp lớn như Tô Nhu mở đường cho anh, người của gia tộc các anh chắc chắn sẽ không vào được Giang Thành, kế hoạch mà các anh chuẩn bị cũng biến thành bọt biển”.

Tina thở ra một vòng khói, bình thản nói.

“Không dễ. Tina, có vẻ cô Tô Nhu này rất ghét tôi, lần đầu tôi phát hiện sức hấp dẫn của tôi lại không có tác dụng với phụ nữ”.

Louis siết chặt nắm đấm, buồn bực nói.

“Hoàng tử điện hạ, không trách được anh, muốn trách thì chỉ có thể trách Tô Nhu đã gặp người đàn ông vừa tuấn tú mà lại có mê lực hơn cả anh”.

Tina khẽ cười nói.

“Ai?”.

Louis lạnh giọng hỏi.

Tina không đáp mà mở điện thoại, đưa hình nền điện thoại cho Louis xem.

Louis sửng sốt.

“Đây là...”.

“Thần y Lâm ở Giang Thành!”.

“Anh ta là thần y Lâm ở Giang Thành?”.

“Không sai, nghe nói người thật còn đẹp trai hơn cả ảnh, giống như thiên thần! Nghe đồn anh ta cũng theo đuổi cô Tô Nhu, nhưng bị cô ta từ chối. Cho nên anh bị từ chối, tôi cũng không thấy bất ngờ”.

Tina cười nói.

“Vậy bây giờ phải làm sao?”.

Louis lạnh lùng hỏi: “Chẳng lẽ kế hoạch của gia tộc lại đổ bể ở đây?”.

“Yên tâm đi Louis, nếu mê lực của anh không có tác dụng thì để tôi, nếu không thì sao đoàn trưởng của chúng tôi lại phái tôi tới đây? Anh yên tâm, đây không phải chuyện của riêng gia tộc anh, mà còn liên quan đến danh dự của đoàn lính đánh thuê Tử Diệu Hoa chúng tôi!”.

Tina nheo mắt: “Tối hôm nay tôi sẽ tạo cơ hội cho anh. Tôi nghĩ ngày mai Tô Nhu sẽ ly hôn với Lâm Chính, đồng thời còn chủ động nhào vào lòng anh”.

“Thật sao?”.

Louis sáng mắt lên.

“Anh yêu, anh không tin em sao?”.

Tina chủ động hôn lên.

Bầu không khí trong phòng lập tức nóng bừng lên...

Két.

Cửa phòng họp được mở ra.

Tô Nhu và Lâm Chính đồng thời đi vào.

Tất cả người trước bàn họp đồng loạt đứng dậy, đợi Tô Nhu ngồi xuống, bọn họ mới dám ngồi xuống.

Lần này, Tô Nhu không ngồi ở ghế chính, mà là đi đến ghế bên cạnh ngồi xuống, đồng thời ra hiệu cho Lâm Chính.

Lâm Chính sững sờ một lúc, chỉ đành cười gượng rồi ngồi xuống vị trí ghế chính.

Tất cả cán bộ cấp cao đều ngạc nhiên.

“Chủ tịch Tô, chuyện này...”, Giám đốc Vương không khỏi lên tiếng.

“Cuộc họp hôm nay sẽ do Phó chủ tịch Lâm của công ty chúng ta chủ trì, mọi người vỗ tay hoan nghênh!”.

Tô Nhu đứng dậy, dẫn đầu vỗ tay.

Những người khác không khỏi ngạc nhiên, vô thức vỗ tay theo.

“Được rồi được rồi, mọi người yên lặng!”.

Lâm Chính thở ra một hơi, nhìn quanh mọi người, sau đó bình tĩnh nói: “Tôi muốn biết chi tiết dự án của công ty chúng ta hợp tác với Louis và người phụ trách chủ yếu trong dự án này, có ai báo cáo những việc này với tôi được không?”.

“Phó chủ tịch Lâm, người phụ trách chủ yếu của dự án này là tôi, những bộ phận khác sẽ phối hợp với tôi hoàn thành”.

Giám đốc Vương giơ tay, mỉm cười nói: “Bởi vì dự án này quá lớn, công ty chúng ta đã dừng tất cả các đơn hàng, dốc sức làm tốt dự án này. Còn chi tiết dự án, tôi nghĩ nên đơn độc báo cáo với anh thì hơn. Dù sao cũng quá nhiều, e rằng trong thời gian ngắn sẽ không nói hết”.

“Nói không hết thì không cần nói nữa”.

Lâm Chính bình tĩnh nói: “Có thể cuốn gói đi rồi!”.

Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sững sờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK