Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dứt lời, đám đông đồng loạt quay qua nhìn Lâm Chính.

“Đây là người của hoa giới sao?”

“Là một người lạ, chưa từng gặp”.

“Lẽ nào là thuộc hạ của Tử Diên?”

“Không phải, Tử Diên chưa từng báo qua, rõ ràng là không hề có thuộc hạ mà”

“Vậy là ai chứ?”

Đám đông xôn xao bàn tán, chỉ trỏ vào Lâm Chính. Điện chủ mỉm cười: “Các vị đừng nghi ngờ, đây là người của tôi”.

“Vậy à?”

Đám đông bừng tỉnh. Lâm Chính thì chau mày.

“Thần y Lâm đừng hiểu lầm, ở hoa giới này quy định chỉ có những người thân thiết nhất của các thành viên thì mới được tham gia vào cuộc thi. Nếu như mẹ tôi không nói như vậy thì anh sẽ không thể tham gia, đến cả tôi cũng không đủ tư cách nữa”, Châu Thời Vận lập tức giải thích.

“Tôi hiểu rồi”, Lâm Chính gật đầu.

“Thần y Lâm, đợi cuộc thi két thúc, tìm người thắng mua đi, lần này chắc không còn hi vọng nữa rồi”, Châu Thời Vận nói.

“Không sao, để tôi thử”, Lâm Chính bước về phía bông hoa. Châu Thời Vận còn định nói gì đó nhưng bị điện chủ ngăn lại.

“Mẹ, đây khác gì là báo thù thần y Lâm chứ?”, Châu Thời Vận trách cứ.

“Con biết cái gì. Câm miệng lại”, điện chủ trừng mắt với hắn. Châu Thời Vận bất lực, chỉ biết thở dài.

“Thần y Lâm, cậu có thể dùng nước thuốc đặc biệt này”.

Điện chủ lấy ra một chiếc bình nhỏ, đặt lên bàn. Đây là bình thuốc mà các thành viên của hoa giới thường dùng. Lâm Chính mở nắp bình, ngửi dịch thể bên trong. Không có phán đoán bên trong là thứ thuốc kích thích sinh trưởng.

Nếu nhỏ xuống thực vật sẽ giúp nó lớn nhanh và khai hoa. Chỉ có điều loại thuốc này không ổn định, có thể giúp hoa nở nhanh nên cũng gây tổn hại cho cây.

Lâm Chính tin rằng những loại cây bị tưới nước này thì chẳng có loại nào sống qua nổi một tuần. Để thưởng thức vẻ đẹp mà lãng phí tới thế sao?

Lâm Chính đặt dịch thể sang một bên. Hành động này khiến nhiều người ngạc nhiên.

“Thần y Lâm cậu làm gì vậy?”, điện chủ trầm giọng.

“Quy định của cuộc thi là phải dùng thứ này để hoa nở sao?”, Lâm Chính hỏi

“Cũng không hẳn là quy định, nhưng nếu không dùng thứ này thì dùng cái gì?”, điện chủ hỏi.

“Tôi có cách khác”

“Ồ”

Điện chủ giật mình rồi mỉm cười: “Vậy tôi muốn được mở mang tầm mắt rồi”

“Tôi thấy cậu đừng nên lãng phí thời gian nữa. Dù cậu dùng cách nào thì cũng vô ích thôi. Hoa Ngân Tâm này nở ra cũng chẳng ra làm sao, không thể bằng của chúng tôi được”, một thành viên khác của hoa giới tỏ ra mất kiên nhẫn.

“Đúng vậy, hà tất phải lãng phí thời gian của mọi người?”

“Tôi thấy cậu nên nhỏ thuốc lên đi, mau để cuộc thi kết thúc”.

“Đúng là nực cười”.

Những người khác cũng phụ họa. Bọn họ thấy không cần thiết phải để bông hoa này nở nữa. Vì nó có nở cũng chẳng có sức hấp dẫn, không đạt được kỳ vọng của đám đông.

“Chưa chắc”, Lâm Chính lắc đầu, đột nhiên lấy Hồng Mông Long Châm ra, ghim lên cây hoa.

Đám đông nín thở...

Dùng châm sao...?

Người này điên rồi chắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK