Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Hỏa Thánh Nữ ném đao đi, quay người nhìn chằm chằm Lâm Chính.

“Cảm ơn”.

“Đây là lần thứ hai rồi”.

“Tôi rất ít khi nói cảm ơn, nếu anh không xuất hiện kịp thời thì e là tôi đã tự sát”, Thần Hỏa Thánh Nữ khàn giọng nói.

“Vậy cũng còn may”.

“Nói đi, anh vượt qua Thiên Viêm Đại Trận bằng cách nào? Ông già bên đó nói, Thiên Viêm Đại Trận có cường độ gấp hơn mười lần Kỳ Lân Trận, không có mười tiếng chắc chắn anh sẽ không phá được, vậy... chuyện này là thế nào?”, Thần Hỏa Thánh Nữ vội vàng hỏi.

“Thật ra tôi cũng không biết”.

Lâm Chính trầm mặc một lát, đột nhiên há miệng, nhổ ra hỏa chủng trong suốt, đưa cho Thần Hỏa Thánh Nữ.

“Tôi chỉ biết vào lúc mấu chốt nhất, đột nhiên trong hỏa chủng bộc phát ra một luồng năng lượng bao trùm toàn thân tôi, giúp tôi có thể vượt qua ngọn lửa của Kỳ Lân Trận, còn về những cái khác... Tôi hoàn toàn không biết gì cả!”

Thần Hỏa Thánh Nữ nhận lấy hỏa chủng, càng kinh ngạc hơn: “Sao hỏa chủng lại trở nên trong suốt?”

Ngay lúc đó, ông lão bên kia đột nhiên gào thét điên cuồng: “Dung hợp hỏa chủng? Sao cậu lại có thể dung hợp hỏa chủng? Không thể nào! Chuyện này tuyệt đối không thể nào!”

“Dung hợp hỏa chủng ư?”, Lâm Chính sửng sốt.

Thần Hỏa Thánh Nữ lại tỏ ra kinh hãi, khiếp sợ nhìn Lâm Chính, cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên, bày ra vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.

“Từ xưa tới nay, chỉ có chủ nhân của Lưu Viêm Trũng mới có thể dung hợp hỏa chủng! Chàng trai trẻ, cậu... cậu làm được bằng cách nào?”, ông lão khàn giọng quát.

Vẻ mặt ông ta càng điên cuồng hơn.

“Sư phụ nói, hỏa chủng cần chịu đựng sự đốt cháy và tan chảy không ai chịu được mới có thể tiến hành dung hợp! Mà nỗi đau đớn tàn nhẫn phải chịu này, ngay cả ông ấy cũng không chịu được, chẳng lẽ... Lâm Chính, anh đã chịu đựng sự bỏng rát và đau đớn trước nay chưa từng có khi ở trong Kỳ Lân Trận?”, Thần Hỏa Thánh Nữ mở to mắt hỏi.

“Đúng! Đúng! Chỉ khi ở trong địa ngục ngọn lửa vô tận, mới có thể dung hợp hỏa chủng! Chắc chắn là như vậy, nghe nói chủ nhân năm đó cũng dung hợp hỏa chủng như thế...”, ông lão run rẩy, hai mắt mở to.

“Đúng là tôi đã trải qua cảm giác đau đớn tột cùng, cảm giác đó không thể miêu tả...”, Lâm Chính khàn giọng nói.

Thần Hỏa Thánh Nữ hít một hơi thật sâu, nhìn Lâm Chính với ánh mắt phức tạp.

“Anh có biết, sư phụ muốn dung hợp hỏa chủng này nhưng đã thất bại, vậy mà anh lại làm được...”

“Vậy sao?”, Lâm Chính hơi bất ngờ.

Lúc này, anh phát hiện hỏa chủng trong suốt trong tay Thần Hỏa Thánh Nữ đã biến mất, kinh ngạc hét lên: “Hỏa chủng... bị sao vậy?”

“Năng lượng của nó đã đi vào cơ thể anh rồi! Nó chỉ là một cái vỏ rỗng, theo thời gian cơ thể nó sẽ hóa thành cát bụi, vậy nên mới nói đừng để hỏa chủng chỉ còn cái vỏ rỗng”, Thần Hỏa Thánh Nữ lắc đầu nói.

“Thì ra là thế”.

“Thần y Lâm, anh sinh ra đã có thể nghịch thiên, nếu sau này tu luyện thuật Hỏa Viêm, có khi trình độ sẽ vượt hơn cả sư phụ! Tôi cho anh một đề nghị, lần này anh trở về hãy lập tức bái sư phụ làm thầy, sư phụ rất coi trọng anh! Nhất định sẽ truyền dạy hết! Anh chỉ cần cố gắng, sau này nhất định có thể vượt qua sư phụ, đạt tới trình độ hoàn toàn mới! Anh... thấy thế nào?”, mắt Thần Hỏa Thánh Nữ sáng quắc nhìn chằm chằm Lâm Chính nói.

Nhưng Lâm Chính lại lắc đầu: “Bỏ đi, Thánh Nữ đại nhân, tôi chỉ hứng thú với y thuật, theo tôi thấy, cuối con đường y học là sự sống và cái chết, ngay cả khi thông thạo thuật Hỏa Viêm thì thứ mình nắm bắt cũng chỉ là vũ lực, người dùng vũ lực có thể khống chế cái chết của người khác chứ không thể khống chế sự sống của họ, mà cái tôi nắm giữ chính là sự sống và cái chết của mỗi một con người”.

Thần Hỏa Thánh Nữ hơi đăm chiêu, im lặng gật đầu, sau đó nói: “Nếu đã vậy thì, khi anh quay về đừng nói với sư phụ chuyện dung hợp hỏa chủng, anh cứ nói với ông ấy là đánh mất hỏa chủng rồi, hiểu không?”

“Sao vậy? Cô sợ Thần Hỏa Tôn Giả ghen tị với tôi à?”, Lâm Chính hỏi.

“Sư phụ không thể dung hợp hỏa chủng, mà anh lại dung hợp được, nếu anh đồng ý bái sư thì còn được, nhưng anh lại không muốn tu luyện thuật Hỏa Viêm, tôi không biết... Sư phụ sẽ nghĩ thế nào...”, Thần Hỏa Thánh Nữ nói.

“Tôi hiểu rồi!”

Lâm Chính gật đầu: “Tôi sẽ làm theo lời cô, có điều bây giờ chưa cần lo tới lúc đó, Thiên Viêm Đại Trận đã bị phá, chúng ta tới trung tâm tìm lối ra đi!”

“Được!”

Mọi người đứng dậy, bước ra khỏi Thiên Viêm Đại Trận đã bị phá hủy, đi về phía trung tâm.

Càng về gần phía trung tâm, nhiệt độ không khí cũng càng cao.

Lâm Chính phát hiện, không chỉ mỗi anh đã vượt qua bài kiểm tra, các hướng khác cũng có người lại gần.

Trong số đó cũng có đám người Ngạo Ưng, Đao Mặc Long và cậu Huyết.

Nhưng bài kiểm tra của họ không tới mức biến thái như của Lâm Chính, chỉ cần có một chút bản lĩnh là có thể vượt qua.

Khi bọn họ tới gần khu vực trung tâm mới phát hiện, cảnh vật ở nơi này hoàn toàn khác so với trong tưởng tượng của bọn họ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK