Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Pháp thuật thần tiên sao? Lâm Chính chưa thấy bao giờ. Sao trên đời này lại có thần tiên được chứ?

“Sao? Bà cảm thấy thủ đoạn này của bà là pháp thuật thần tiên sao?”, Lâm Chính đanh giọng.

“Trước mặt cậu thì đúng là vậy”, cốc chủ mỉm cười rồi vung tay.

Vụt...Quả cầu sức mạnh màu xanh lam giống như thiên thạch đập thẳng xuống người của Lâm Chính

“Hả?”

“Mau né đi”.

“Cẩn thận!”, những đệ tử khác tái mặt, vội vàng tránh ra. Bọn họ trông vô cùng chật vật và đáng thương. Có hai đệ tử né không kịp nên đã bị nguồn sức mạnh đè trúng, cơ thể họ nổ tung.

Thật khủng khiếp. Quả cầu sức mạnh tới gần, mặt đất rung chuyển, nứt toác và nổ theo. Cây cỏ hoa lá nát thành bột.

Điện Hồng Nhan cũng bị phá hủy không còn gì. Thế nhưng mọi thứ vẫn chưa kết thúc. Khoảnh khắc quả cầu sức mạnh tiếp cận Lâm Chính...

Bùm! Tiếng nổ đinh tai vang lên. Làn sóng sức mạnh tỏa ra bốn phía.

Rầm! Không ai dám lại gần. Chỉ duy nhất cốc chủ còn đứng đó. Bà ta mỉm cười, có vẻ như đang tự thưởng thức kiệt tác của mình.

Nguồn sức mạnh khủng khiếp không hề gây ra bất kỳ ảnh hưởng gì đối với bà ta, thế nhưng các đệ tử khác của Hồng Nhan Cốc thì bay bật ra tới mấy chục người. Đất đá xung quanh vỡ nát.

Sức công phá không khác gì bom nguyên tử. Cả Hồng Nhan Cốc chấn động. Đám đông lùi hẳn ra ngoài điện Hồng Nhan, rất nhiều người đều dồn sự chú ý vào cảnh tượng này, ai cũng sợ hãi và run rẩy.

“Đây chính là thực lực của cốc chủ sao?”

“Không! Đây là thực lực của thần tiên! Là pháp thuật của thần tiên!”

“Cốc chủ chính là thần tiên sống”

“Đúng, cốc chủ chính là thần tiên”.

“Thần tiên vạn tuế”.

“Thần tiên vạn tuế”, đám đệ tử xung quanh cũng không biết bị làm sao mà đều tỏ ra sùng bái, ai cũng kích động hô vang.

“Thần y Lâm, giờ thì cậu đã biết sự khác nhau giữa thần tiên và người trần rồi đúng không? Cậu không thắng nổi tôi đâu. Bởi vì cậu chỉ là con sâu cái kiếm mà thôi”, cốc chủ nhìn lên làn bụi tung đầy trời, từ từ buông tay xuống, định quay người rời đi.

Đúng lúc này, một giọng nói từ trong lớp bụi vang lên: “Nếu tôi thật sự là con sâu cái kiến thì tại sao đến con sâu cái kiến mà thần tiên cũng không giét chết được vậy?”

“Cái gì?”, cốc chủ Hồng Nhan trố tròn mắt, vội quay đầu lại.

Trong làn khói bụi mù mịt, một bóng hình từ từ xuất hiện. Không phải ai khác…chính là Lâm Chính.

“Hả?”, bốn bề thất kinh .

“Tên đó không chết sao?”

“Không thể nào. Sau khi chịu đòn tấn công của cốc chủ, sao anh ta vẫn chưa chết chứ?”

“Không thể nào!”

“Nhất định là có vấn đề nào đó”, rất nhiều người của Hồng Nhan Cốc không dám tin, họ trợn tròn mắt và kêu lên.

Lâm Chính bật cười: “Pháp thuật cái nỗi gì, chẳng qua là khí và khí kết hợp mà thôi”.

“Cậu nói cái gì?”, cốc chủ lạnh giọng.

“Tôi đã nhìn ra thủ đoạn của bà rồi. Đòn tấn công vừa rồi của bà đã vận dụng khí và cả bột hóa học. Vận dụng khí khiến số bột hóa học này biến thành chất dẫn, tạo ra sức công phá đáng sợ mà thôi. Ha ha, tôi thầm nghĩ khí thôi thì sao có thể có được uy lực tới mức như thế. Hóa ra là bà cho thêm 'gia vị' vào à…Nếu đúng như bà nói, mấy cái thứ này là pháp thuật thần tiên thì các giáo viên hóa học trong trường chắc là thành thần tiên hết rồi”, Lâm Chính bước tới, chộp lấy một nắm đất và nói.

Đám đông nhìn thấy thứ gì đó lấp lánh trong nắm đất. Điều này khiến không ít các đệ tử bắt đầu cảm thấy nghi ngờ, họ bắt đầu bàn tán.

Cố cchủ Hồng Nhan Cốc nhìn anh với ánh mắt âm sầm: “Xem ra cậu thật sự chưa thấy quan tài chưa đổ lệ rồi! Được, nếu đã vậy thì tôi cũng sẽ không khách sáo nữa”.

Nói xong, cốc chủ đạp chân lao tới.

Vụt! Bà tay lập tức xuất hiện ngay trước mặt Lâm Chính, đập mạnh về phía người anh.

Lâm Chính đưa tay lên đỡ.

Rầm! Hai tay va chạm Cốc chủ không hề dừng lại, tay còn lại lại tấn công tiếp. Lâm Chính đành phải đỡ đòn. Tốc độ của bà ta nhanh tới mức ghê người, thậm chí sức mạnh còn lớn hơn anh rất nhiều.

Trong quá trình giao đấu, Lâm Chính chỉ cảm thấy hai tay mình như muốn nát vụn. Anh muốn thoát ra nhưng không được. Cốc chủ nhân cơ hội, đập mạnh xuống ngực anh.

Bùm! Lâm Chính bay bật ra, đập mạnh vào đống đổ nát phía sau. Anh chưa kịp đứng dậy thì máu đã ứa ra từ miệng, vùng ngực bị gãy xương, lõm sâu xuống. Với vết thương như vậy, không chết thì cũng chẳng sống được bao lâu nữa.

Cốc chủ thu tay về.

“Tôi tưởng rằng sau khi hấp thụ nước Thoát Thai Hoàn Cốt thì cậu sẽ mạnh lên chứ. Thật không ngờ chỉ có chút thực lực như vậy. Hừ, đúng là không biết lượng sức mình”, cốc chủ lắc đầu.

Mặc dù Lâm Chính đã vạch trần được trò lừa gạt vừa rồi của bà ta nhưng thực lực của hai người cũng thể hiện rõ ra đó. Dù sao bà ta cũng là cốc chủ. Đến cả quái nhân còn phải kiêng dè.

Các đệ tử Hồng Nhan Cốc ngước lên nhìn. Kích động có, hào hứng có, khinh thường có, bàng hoàng có, sùng bái cũng có…Ai cũng nhìn Lâm Chính hoặc là cốc chủ bằng những biểu cảm khác nhau.

“Hoa Huyền!”, lúc này, cốc chủ gọi.

“Cốc chủ có gì dặn dò ạ?”, Hoa Huyền vội vàng cúi đầu.

“Cô qua đó, cắt đầu của thằng đó cho tôi”, cốc chủ quát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK