Bên ngoài Thiên Ma Đạo. Một đám ma nhân đang đi tuần như thường lệ. Tất cả đều có đôi mắt đỏ như máu, vẻ mặt dữ dằn, miệng đang nhai thứ gì đó. Tất cả máu me đầy mặt, tay cũng nhuốm đỏ máu. Có vẻ như chúng vừa may mắn bắt được con mồi.
“Á...”, lúc này, có một tên đột nhiên quỳ phụp xuống đất, cơ thể run rẩy. Mắt hắn dãn to, cổ ngửa lên trời.
“Tôi có thể cảm nhận được sức mạnh của sư đệ đang chảy trong cơ thể tôi, tôi thăng cấp rồi”.
“Thật kỳ diệu, cảm giác này kỳ diệu quá”, tên Ma Nhân gào lên, cảm giác như da đầu hắn đang nứt ra, hai tay cũng bắt đầu điên cuồng cào cấu cơ thể. Cơ thể hắn cũng bắt đầu có phản ứng, hắn run lên, hưng phấn rồi thở dài, rồi lại hét toáng.
Hóa ra trước đó bọn chúng đã giết một người của Thiên Ma Đạo và hấp thụ năng lượng của kẻ này. Trong mắt người khác, đó là hành động cực kỳ tàn nhẫn. Thế nhưng trong Thiên Ma Đạo thì đây là điều vô cùng bình thường.
Thế nên đám ma nhân này đều có hội nhóm của riêng mình. Chỉ khi nào mà hành động theo nhóm thì mới an toàn, còn những kẻ không quen thì chưa chắc đã là bạn mà là con mồi. Cảm giác hào hứng vì thực lực gia tăng kéo dài tầm mười phút, sau đó bọn chúng lấy lại ý thức và tiếp tục đứng dậy đi tuần.
Lúc này...Vụt vụt...Một loạt các bóng hình màu đỏ từ trên trời giáng xuống trước mặt đám ma nhân. Đứng đầu chính là Thần Hỏa Thánh Nữ.
“Con mồi, con mồi tìm tới tận nơi rồi”.
“Ha ha, vừa rồi tôi thấy vẫn chưa đã. Tuyệt quá đi”, đám ma nhân trợn tròn đôi mắt đỏ như máu, nhìn chăm chăm đám người vừa đáp xuống, thế rồi chúng cứ thế lao lên.
“Đồ chán sống, biến thành tro bụi đi”, Thần Hỏa Thánh Nữ hừ giọng, đưa tay lên.
Vụt...Tất cả đám ma nhân đều bốc cháy. Chúng bị ngọn lửa nuốt chửng, điên cuồng gào thét và lăn lộn. Một lúc sau, tất cả đã hóa thành tro bụi.
Còn lại duy nhất một tên hóa đá tại chỗ: “Các người...là ai?”, tên ma nhân run rẩy hỏi.
“Nói cho tôi biết, Ma Quân thứ 13 có ở trên đó không?”, Thần Hỏa Thánh Nữ lạnh giọng.
Thế nhưng tên ma nhân nào có ngoan ngoãn như thế. Hắn bặm môi, quay người bỏ chạy.
“Đúng là đồ chán sống", Thần Hỏa Thánh Nữ tức giận nhảy lên và vung tay, một làn lửa phóng ra, nuốt gọn tên ma nhân.
“Á...Á...”, tên ma nhân điên cuồng gào thét, phóng ra ma khí định dập tắt ngọn lửa, nhưng hắn nào phải là đối thủ của Thần Lửa, thế là hắn nhanh chóng bị nhấn chìm trong ngọn lửa đó...
“Giết...tiêu diệt Thiên Ma Đạo, lấy lại thần vật của đảo Thần Hỏa”, Thánh Nữ gầm lên.
“Giết”, người của đảo Thần Hỏa lập tức lao về phía ngọn núi hoang.
Thiên Ma Đạo xáo trộn. Cuộc chiến chính thức bắt đầu.
Ở một ngón núi cao gần đó, một bóng người đang đứng quan sát. Thấy người của đảo Thần Hỏa tấn công Thiên Ma Đạo, người này lập tức lấy điện thoại ra gọi: “Chủ tịch Lâm! Thiên Ma Đạo bốc cháy rồi...”
Một giọng nói điềm đạm ở đầu dây bên kia vang lên.
“Tôi biết rồi, theo dõi cho kỹ, khi nào rút lui thì liên hệ với tôi”
“Vâng chủ tịch”.
....