Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù Nhiêu Ưng xếp thứ bảy nhưng cũng phải có đủ thực lực thì mới có thể ngồi vào vị rí này được.

Ái Nhiễm biết thực lực của Lâm Chính rất phi phàm nhưng sau lưng Nhiêu Ưng là Trùng Long Cốc. Trận đấu đầu tiên này Nhiêu Ưng chắc chắn là đã được sử dụng những loại linh đan diệu dược của Trùng Long Cốc rồi.Ái Nhiễm thật sự không dám tưởng tượng Lâm Chính có đối kháng được hay không.

“Chuyện tới đâu hay tới đó. Chúng ta tham gia cuộc thi là vì muốn tìm cơ hội tiêu diệt sự uy hiếp của Thiên Thần Điện. Giờ chúng ta không làm gì được họ. Nếu như mới gặp chút vấn đề đã thoái lui thì thà tôi ở Giang Thành đợi chết còn hơn”, Lâm Chính nói. Ái Nhiễm thở dài.

Lúc này, mặt đất bắt đầu rung chuyển. Bốn phía xuất hiện 30 lối vào màu đen kịt giống như đường hầm. Tất cả những lối vào này đều thông với mê cung.

Đồng thời trong mê cung cũng xuất hiện năm đường ánh sáng yếu ớt màu lam. Vừa nhìn đã biết ngay đó là Thông Quan Châu. Chúng được phân tán ở năm góc của mê cung.

Đám đông ngước nhìn. Các tuyển thủ thật chỉ muốn giời lao tới để lấy cho bằng được Thông Quan Châu. Chỉ đáng tiếc mê cung sẽ biến đổi bất kỳ lúc nào. Dù giờ họ có nhớ được vị trí của chúng thì lát nước vào vào mê cung, Thông Quan Châu cũng bị xê dịch.

“Mời các tuyển thủ đã rút thăm bước vào mê cung và bắt đầu trận thi đấu”, ông cụ trên lầu các hô lớn.

Lâm Chính lập tức đi vào.

“Thần y Lâm”, Ái Nhiễm kêu lên.

Lâm Chính nhìn cô ta nhưng Ái Nhiễm không nói gì, đôi mắt chỉ ánh lên vẻ lo lắng.

“Không sao, tôi sẽ ra nhanh thôi”, Lâm Chính mỉm cười, tiếp tục bước vào.

Cùng lúc này 29 người khác cũng bước vào theo. Người cảu Tu Di đều tập trung ở bên cạnh mê cung.

“Nhập cung”, tiếng hô vang lên.

Lâm Chính nhảy phốc lên, cả người lao vào trong. Bên trong lối đi tối đen, Lâm Chính đi men theo bức vách tới nơi có ánh sáng.

Tầm vài giây sau mắt anh mới quen dần. Đợi tới khi Lâm Chính kịp phản ứng lại thì cơ thể đã trượt vào giữa mê cung.

Đúng lúc này mê cung đã bắt đầu có sự dịch chuyển. Những bức vách chuyển động. Những con đường thông với nhau lập tức biến thành ngõ cụt. Và những con đường mới lại xuất hiện.

“Rốt cuộc là ai đã tạo ra tòa mê cung này vậy?”, Lâm Chính lên tiếng.

Mê cung này dùng các cơ quan từ thời xưa tạo thành không hề có sự tham gia của điện hay máy móc mà có thể hoàn hảo như thế. Dù là khoa học hiện đại bây giờ thì cũng khó có thể tạo ra được mê cung như vậy.

Vực Diệt Vong quả nhiên thâm sâu khó lường. Nhưng giờ không phải lúc để cảm thán. Lâm Chính nhìn về phía trước.

Phía trên mê cung là một lớp kính trong suốt với một chất liệu đặc biệt không thể đập vỡ. Muốn rời khỏi đây chỉ có cách là tìm ra Thông Quan Châu.

Qua lớp kính có thể nhìn thấy được vô số bóng hình ở bên ngoài. Tất cả họ đều tập trung nhìn vào trong mê cung. Đương nhiên bọn họ chỉ nhìn những người đại diện của mình. Mê cung quá lớn nên cũng khó mà tìm được đội nhà ngay.

Hơn nữa lớp kính còn có tác dụng cách âm. Bên trong vô cùng yên tĩnh, không thể nghe được những tiếng huyên náo ở bên ngoài.

“Tìm Thông Quan Châu trước vậy”, Lâm Chính lầm bầm rồi bước lên.

Thế nhưng anh mới đi được vài bước thì đã nghe thấy tiếng bước chân vọng tới.

Lâm Chính chau mày, dừng lại.

Lúc này tiếng bước chân cũng dừng lại. Rõ ràng là đối phương cảm nhận được sự tồn tại của Lâm Chính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK