Ái Nhiễm quay lại thực ra cũng nằm trong dự liệu của Lâm Chính. Dù sao thì Huyết Vô Lão Tổ cũng không phải là thánh quân của Thiên Thần Điện, càng không phải là Tứ Đại Thiên Vương.
Dù lúc này Thanh Huyền Tông đã sa sút thế nhưng nếu dồn toàn lực thì vẫn có thể đối kháng được với Huyết Vô Lão Tổ một lần. Ái Nhiễm nghĩ vậy nên muốn ở lại giúp.
Thêm một phần sức mạnh thì khả năng thắng cũng sẽ nhiều hơn.
Lúc này toàn bộ lực lượng của Thanh Huyền Tông đều tập trung trước Thanh Huyền Đại Điện.
Và có chưa tới 50 người. Hơn nữa chỉ có vài người là người trẻ còn lại là người trung niên.
Ái Nhiễm biết những thanh niên kia không chịu rời đi vì họ đều là trẻ mồ côi, từ nhỏ họ lớn lên ở Thanh Huyền Tông. Đây là nhà của họ. Nếu như đến nhà cũng không còn thì họ còn biết đi đâu?
“Ái Nhiễm sư muội?”, Nam Phong liếc nhìn thấy Ái Nhiễm thì giật mình.
“Nhóc quay lại làm gì vậy?”, tông chủ Thanh Huyền Tông tức giận hét lớn: “Lập tức xuống núi, nghe rõ chưa? Mau lên”.
Thế nhưng Ái Nhiễm không nói gì, chỉ bước lên đứng bên cạnh mọi người bằng vẻ kiên định. Cô ta rút kiếm ra lẳng lặng chờ đợi.
Tông chủ tức lắm, thế nhưng nhìn vẻ mặt của Ái Nhiễm thì ông ta lại nén giận, chỉ biết thở dài.
“Thôi kệ vậy, coi như sư tôn cũng hiểu được tính tình của người đồ đệ này rồi”.
“Sư phụ, giờ nói những lời vậy thì chi bằng nghĩ đối sách, làm thế nào để ứng phó với Huyết Vô Lão Tổ đi ạ”, Ái Nhiễm nói.
“Tông chủ đừng lo lắng, tôi đã mở cơ quan hộ sơn rồi, Huyết Vô Lão Tổ muốn lên núi không đơn giản như vậy đâu”, một người lên tiếng.
Thế nhưng người này vừa dứt lời thì.
Rầm...Có tiếng nổ từ dưới núi vang lên, sau đó mùi máu tanh xộc lên mũi.
Mặt đất rung chuyển. Một luồng sức mạnh ập lên đỉnh núi. Ngay sau đó mọi người lập tức cảm thấy ớn lạnh. Nhiệt độ xung quan bỗng giảm đột ngột.
“Tới rồi”, tông chủ Thanh Huyền Tông ý thức được điều gì đó bèn kêu lên. Đám đông tái mặt.
“Thật dễ thương, một đống phế liệu mà cũng đòi chặn được tôi sao?”, tiếng quát lạnh giọng vang lên, sau đó một bóng hình màu đỏ máu lao tới xuất hiện trước mắt đám đông.
Huyết khí tản ra. Một người đàn ông cao hai mét, mặc áo trường bào màu đỏ máu xuất hiện. Người đàn ông nhìn tầm hơn 50 tuổi, để râu hình chữ bát, khuôn mặt sạch sẽ nhưng sắc mặt trông tái nhợt với gò má cao và đôi mắt hõm sâu.
Người này chính là Huyết Vô Lão Tổ trong Thập Đại Ác Nhân sao? Rất nhiều người cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Nhìn từ vẻ bề ngoài thì không ai nghĩ ông ta là một ác nhân. Thế nhưng nhìn mặt mà bắt hình dong vốn là chuyện ngu ngốc nhất trên thế giới. Khuôn mặt người là dễ lừa gạt người khác nhất.
Dù là Huyết Vô Lão Tổ thì cũng vậy. Những người chết trong tay ông ta là vô số kể. Thấy người này xuất hiện, toàn bộ người của Thanh Huyền Tông đề nhìn chăm chăm bằng vẻ đề phòng.
Thế nhưng Huyết Vô Lão Tỗ trông vẫn vô cùng điềm nhiên. Ông ta liếc nhìn đám đông và nở nụ cười dương dương tự đắc.
Thế nhưng ông ta nhanh chóng phát hiện ra Ái Nhiễm. Tông chủ Thanh Huyền Tông lập tức ý thức được điều gì đó bèn đẩy Ái Nhiễm về sau lưng mình. Thế nhưng đã muộn.
“Thể chất này...đặc biệt quá...đây là cơ thể Cấm Kỵ sao? Tốt! Tốt quả, thật không ngờ Thanh Huyền Tông nhỏ con con mà lại có cả cơ thể Cấm Kỵ. Tôi gặp may rồi. Ha ha”, Huyết Vô Lão Tổ bật cười và vỗ tay không ngừng.
“Tiểu Nhiễm, lát nữa mà bùng nổ cuộc chiến thì cứ ở sau lưng sư tôn, không được ra tay. Dù gì Huyết Vô Lão Tổ cũng nằm trong Thậm Đại Ác Nhân, tu vi thông thiên, y thuật kinh người, tuyệt đối không được để trúng chiêu của ông ấy”, tông chủ trầm giọng.
Ái Nhiễm không nói gì, cũng không biết là từ chối hay đồng ý.
“Không thể nào. Không thể nào. Cơ quan hộ sơn của Thanh Huyền Tông đã khởi động, sao ông có thể dễ dàng lên núi như vậy chứ?”, người của Thanh Huyền Tông trố tròn mắt, nhìn Huyết Vô Lão Tổ bằng vẻ không dám tin.
“Cơ quan hộ sơn sao? Hừ, cũng chỉ là một đống phế liệu mà thôi, sao có thể cản tôi được. Thật nực cười”, Huyết Vô Lão Tổ lắc đầu cười
Người kia há hốc miệng.
“Cơ quan hộ sơn của chúng ta lúc đấu pháp với Tứ Đại Thiên Vương của Thiên Thần Điện đã bị tổn hại, cơ quan này là đã được sửa lại nên uy lực không thể bằng trước đây được. Muốn đối phó với ông ta đương nhiên là khó khăn rồi”.
Tông chủ Thanh Huyền Tông trầm giọng: “Các hạ là Huyết Vô Lão Tổ phải không? Hân hạnh”.
“Ông chắc đã nhận được thông báo của tôi đúng không?”, Huyết Vô Lão Tổ nheo mắt nhìn chăm chăm tông chủ.
“Đương nhiên”, tông chủ gật đầu.
“Vậy tức là giờ ông muốn làm trái ý tôi? Còn không mau làm theo, hay là ông muốn tôi tắm máu Thanh Huyền Tông”, Huyết Vô Lão Tổ nheo mắt hỏi.