Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thiên tài?"

Lâm Chính cười nhạt một tiếng, trên mặt lộ ra một vẻ giễu cợt khó nắm bắt.

"Theo tôi, cái gọi là thiên tài chỉ là hư danh do người đời đặt cho, cuộc đời này còn quá nhiều thứ để theo đuổi, tại sao chúng ta phải cố bám víu vào một cái hư danh như vậy?"

"Gì vậy? Cậu đang dạy đời tôi sao?", Nhiêu Ưng khịt mũi hỏi.

"Đúng vậy".

"Dạy đời tôi? Cậu đủ tầm sao?"

Nhiêu Ưng cười khinh khỉnh: “Hãy nhìn vào lòng bàn tay của cậu, cậu đã bị đầu độc bởi 7.400 loại chất độc của tôi. Những chất độc này được tổ tiên của tôi ở Trùng Long Cốc dày công nghiên cứu. Bây giờ cậu hãy nhìn vào cánh tay, bụng, ngực, cổ của mình....đều có hiện tượng lạ đúng không? Đừng quá lo lắng! Những chất độc này sẽ phát tác cùng nhau, và khi tất cả chúng phát tác, cậu sẽ chết ngay lập tức và không đau đớn! Vốn dĩ tôi muốn hành hạ cậu, nhưng nếu một con kiến như cậu mà tôi cũng dành quá nhiều thời gian thì không đáng, vì vậy tôi quyết định cho cậu một cái chết nhẹ nhàng".

"Vậy tôi phải cảm ơn sao?"

"Ha ha, không cần, cậu mau đưa cho tôi Thông Quan Châu, nếu không tôi sẽ tự mình đi lấy”, Nhiêu Ưng nheo mắt lại đáp.

Lâm Chính không trả lời, tiếp tục nhìn bàn tay của mình.

Quả nhiên, độc tố trong lòng bàn tay anh đã bắt đầu phát tác, lúc này trên bàn tay anh xuất hiện mấy đường màu đen giống như tơ nhện, những sợi tơ này đang dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được lan dần về phía vai Lâm Chính.

Với tình hình này, không tới hai mươi giây nữa, toàn bộ cơ thể của Lâm Chính sẽ bị độc tố khống chế.

Đến lúc đó, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không cứu nổi.

Sắc mặt của Trương Kỳ và Sở Thu ở phía sau thay đổi chóng mặt.

Mọi người không dám do dự, đồng loạt tiến lên, chuẩn bị tấn công Nhiêu Ưng.

Nụ cười của Nhiêu Ưng đông cứng lại, hắn cau mày, nhìn chằm chằm vào Sở Thu và hỏi: “Sở Thu, anh muốn làm gì?"

Sở Thu chỉ xếp dưới Nhiêu Ưng, được biết đến như một bán thiên tài, Nhiêu Ưng đương nhiên biết gã, cũng biết rằng người này rất khó đối phó.

Cộng với việc Sở Thu có một số lượng lớn người giúp sức bên cạnh càng khiến Nhiêu Ưng cảm thấy áp lực hơn.

"Nhiêu Ưng, giao thuốc giải ra đây!" Sở Thu trầm giọng nói.

Tất cả bọn họ đều uống phải loại độc dược đặc biệt do Lâm Chính đưa cho, đến giờ vẫn chưa thể giải được. Nếu Lâm Chính chết, sợ rằng bọn họ cũng không sống nổi.

Nhiêu Ưng sắc mặt hơi âm trầm, trong mắt lộ ra vẻ khó hiểu.

Hắn hoàn toàn không biết mối quan hệ giữa những người này và Lâm Chính, và tại sao họ muốn giúp Lâm Chính.

"Sở Thu, tôi khuyên anh hãy ra khỏi đây, không có việc của anh ở đây. Nếu đắc tội với tôi, cẩn thận tôi cũng sẽ giết anh!", Nhiêu Ưng lạnh lùng hét lên.

Tuy nhiên, những lời này rõ ràng không thể ngăn cản Sở Thu và những người khác.

Mọi người không ai nói lời nào, ánh mắt họ lạnh lùng, lập tức vây lấy Nhiêu Ưng.

"Chết tiệt! Các người là cái thá gì! Muốn trở thành kẻ thù của Nhiêu Ưng này? Các người thật sự cho rằng tôi không giết được các người sao?"

Nhiêu Ưng vô cùng tức giận gầm lên một tiếng, đồng thời âm thầm tập trung sức lực, sẵn sàng chiến đấu.

Mặt hắn nghiêm lại và có vẻ như đang chịu áp lực rất lớn.

Nếu không có Sở Thu, hắn sẽ không để tâm đến Trương Kỳ và đám đông kia.

Nhưng để một bán thiên tài tham gia trận chiến thì có quá nhiều biến số, và hắn không chắc chắn rằng mình có thể đẩy lùi những người này.

Mà một khi bị những người này quấn lấy, hắn sẽ không có thời gian tìm lối ra. Vòng thi thứ nhất cũng không còn nhiều thời gian, nếu như giờ đánh một trận, ở đây không ai có thể tiến lên.....

Nhiêu Ưng thực sự không muốn chiến đấu.

Nhưng bây giờ dường như không có cách nào.

Hai bên bày binh bố trận.

Trận chiến sắp xảy ra.

Nhưng vào lúc này, Lâm Chính đột nhiên nói: “Sở Thu, Trương Kỳ, mọi người cứ lùi xuống, tôi sẽ xử lý người này”.

"Cái gì?"

Sở Thu và Trương Kỳ rất ngạc nhiên.

Nhiêu Ưng cũng sửng sốt, nhưng rất nhanh lại cười nói: “Ngu ngốc, cậu còn không biết trạng thái của mình sao? Cậu muốn chiến đấu với tôi? Sao không tự cứu mạng mình trước đi!"

"Tôi cảm thấy mạng sống của tôi không hề bị đe doạ dưới bất kỳ hình thức nào!"

Lâm Chính lạnh nhạt nói, sau đó giơ tay lên, hơi hơi siết chặt nắm đấm.

Lạo xạo!

Có một âm thanh như thịt bị cắt.

Ngay sau đó, một cảnh kinh hoàng xuất hiện.

Mọi người nhìn thấy một lượng lớn chất lỏng màu đen chảy ra từ hai bàn tay nắm chặt của Lâm Chính.

Chất lỏng này....chính là chất độc mà Nhiêu Ưng đã hạ độc trên người Lâm Chính!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK