Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Chính đã hạ quyết tâm, mọi người cũng không thể khuyên nhủ, đành nhao nhao nhảy ra khỏi đó, yên lặng chờ đợi.

Lâm Chính khoanh chân ngồi xếp bằng, lấy cây châm bạc ra đâm vào người, nuốt đan dược, bắt đầu nâng cao trạng thái của bản thân.

Bên ngoài có hơn hai mươi con thuyền to đang đỗ, do nhóm người Ái Nhiễm phụ trách.

Lâm Chính không thể vượt quá phạm vi bức xạ của lực trận pháp, nếu Lâm Chính ở quá xa thì lực trận pháp sẽ không còn tác dụng.

Chỉ cần Lâm Chính không bị giết, thì sẽ không có vấn đề gì lớn.

Lâm Chính phải điều động hơn trăm ngàn người của liên minh Thanh Huyền, mới có thể chế tạo ra nhiều trận pháp nghịch chuyển như thế, giúp Lâm Chính có thể bất khả chiến bại, nếu không anh thực sự không dám chống chọi với Diệp Viêm.

"Xong hết rồi!"

Lâm Chính điều chỉnh lại hơi thở, mở mắt ra, đi về phía cửa.

Ở trên núi Thiên Thần.

Cuộc chiến trong Thiên Thần Điện đã kết thúc.

Có người ôm xác người thân bạn bè khóc lóc thảm thiết, có người cười điên dại sau khi lấy được báu vật.

Trên núi khắp nơi toàn là máu.

Thi thể la liệt trên mặt đất.

Người của liên minh Thanh Huyền thản nhiên đứng nhìn, tất cả đều thờ ơ.

"Xem đi, đám ngu Thanh Huyền Tông còn đang chờ Lâm Chính kìa!"

"Bọn họ lại không thèm để ý đến những báu vật này”.

"Ha ha, đúng là lũ ngu, rõ ràng có công lớn nhất, còn không muốn những kho báu này, bọn hắn tấn công núi Thiên Thần để làm gì vậy?"

Một số đệ tử tông môn giành được bảo vật lại lên tiếng chế nhạo, nhưng khi đám người thành chủ Nam Ly Thành liếc mắt nhìn, sắc mặt bọn họ lập tức thay đổi, vội vàng rời đi.

Ở một diễn biến khác.

Lôi Hổ không rời đi cùng Hạo Thiên, ông ta được Hạo Thiên phái đến quan sát trận pháp.

“Cô Ái Nhiễm, những trận pháp này, đều do Lâm minh chủ bố trí sao?”

Lôi Hổ khẽ hỏi, trên mặt hiện lên vẻ khó tin.

"Đúng vậy”.

Ái Nhiễm gật đầu.

"Đúng là không thể tin được!"

Trong mắt Lôi Hổ hiện lên vẻ chấn động.

Lôi Trạch Thiên Các chưa bao giờ dạy trận Lâm Chính về trận pháp nghịch chuyển, cũng rất ít người biết về trận pháp này, nhưng Lâm Chính đã cải tạo trận pháp nghịch chuyển thành phiên bản cải tiến hơn.

Vô cùng đáng sợ.

Tài năng và sự hiểu biết này hoàn toàn không thua kém Diệp Viêm.

Cũng may Lâm minh chủ không phải người của vực Diệt Vong, không có hứng thú nhiều với vực Diệt Vong, nếu không, chắc chắn vực Diệt Vong sẽ do Lâm minh chủ làm chủ.

"Tôi hiểu rồi, cô Ái Nhiễm, trận chiến này có thể thắng, đều nhờ vào công lao của Lâm minh chủ, Hạo Thiên các chủ muốn nhờ tôi chuyển lời, Lôi Trạch Thiên Các sẽ mãi mãi là bạn của cậu ấy, thay chúng tôi cảm ơn Lâm minh chủ, nếu mọi người trong liên minh Thanh Huyền có thời gian rảnh, bất cứ lúc nào cũng có thể đến Lôi Trạch Thiên Các làm khách!”

Lôi Hổ ôm quyền, sau đó xoay người rời đi.

Ái Nhiễm đưa mắt nhìn ông ta rời đi.

Nhưng vào lúc này.

Bang!

Tất cả trận pháp đang hoạt động trở lại.

Ái Nhiễm giật mình, vội nhìn về phía núi Thiên Thần.

"Mau, tiếp tục duy trì trận pháp, truyền khí kình vào!"

Ái Nhiễm kêu to.

Người trên thuyền ngay lập tức tuân theo.

Tuy rằng không biết Lâm Chính đang làm gì, nhưng nhất định rất nguy hiểm.

Cùng với sự khởi động của trần pháp, vào lúc này, Lâm Chính vừa bước vào cửa, đang phải chịu đựng sự tàn phá của long khí.

Anh nắm chặt hai bên khung cửa, cứng rắn dùng thân xác chống đỡ với long khí đang không ngừng tuôn ra.

Long khí cực kỳ hung bạo, sức mạnh cũng cực kỳ lớn.

Nhưng anh không dừng lại, mà bước từng bước vào bên trong.

Lộp bộp!

Lộp bộp!

Lộp bộp...

Dường như mỗi bước đi đều rất khó khăn.

Nhưng anh không dám mù quáng tiến lên phía trước.

Một khi ra khỏi phạm vi của trận pháp, cơ thể Lâm Chính sẽ không thể được chữa trị, chỉ trong vài giây, sẽ bị xé nát.

Bên trong cánh cửa là một lối đi kéo dài xuống phía dưới, tối đen như mực, không nhìn thấy gì, chỉ có tiếng gào thét và tiếng long khí bay như tên bắn.

Lâm Chính không biết mình đã đi bao lâu.

Cuối cùng!

Vút!

Hai tay anh buông lỏng, long khí lao ra ngoài, bay thẳng về phía cửa, đập vào vách tường của đại điện.

Anh vội vàng đứng dậy, cắn răng đóng cửa.

Long khí mới dừng lại.

"Không được!"

Lâm Chính nghiến răng.

Lối đi này quá dài, nếu tiếp tục đi xuống sẽ vượt quá phạm vi bức xạ của trận pháp.

Cưỡng ép đi qua đó, chắc chắn là không thể.

Nhất định phải có đan dược giống của Diệp Viêm, có thể dung hợp long khí với cơ thể, mới có thể đi qua.

Nhưng biết tìm đan dược này ở đâu?

Anh ngồi ở trước cửa, suy nghĩ miên man.

Chợt, như nhận ra điều gì đó, ánh mắt anh lần nữa nhìn về phía tranh chữ ở trên tường.

Chẳng lẽ... câu trả lời nằm ở đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK