Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn tới đó, vẻ mặt Cổ Hạo phức tạp hơn nhiều.

Ông ta lạnh lùng nhìn chằm chằm Cổ Liên ở bên dưới, im lặng trong chốc lát, lạnh lùng hỏi: “Thần y con đưa tới đâu?”.

“Dạ đây!”.

Cổ Liên vội vàng kéo Lâm Chính tới.

“Cậu ta?”, Cổ Hạo sững sờ.

Người của sơn trang Cổ Kiếm cũng không hiểu ra sao.

Chốc lát sau, tất cả mọi người đều bật cười, vẻ mặt quái gở.

“Nói bậy! Nói bậy!”.

Cổ Hạo cảm thấy bị sỉ nhục, cơn giận vừa lắng xuống lại tăng vọt, chỉ vào mũi Cổ Liên mắng chửi: “Cổ Liên, con xem sơn trang Cổ Kiếm chúng ta là cái gì? Trong mắt con có còn người bố này không? Con lại dám sỉ nhục bố như vậy? Con cút ngay cho bố! Cút!”.

“Bố, bố đừng hiểu lầm. Mặc dù thần y Lâm trẻ tuổi, nhưng y thuật của anh ấy rất đáng kinh ngạc, cực kỳ nổi danh. Ngay lúc nãy ở dưới chân núi, anh ấy đã chữa khỏi mặt cho chị Thiệu Quyên, chỉ mất nửa tiếng! Người của thôn Thiệu Gia đều có thể làm chứng!”, Cổ Liên vội vàng giải thích.

Nhưng Cổ Hạo đang trong cơn giận dữ hoàn toàn không nghe lọt nửa câu của Cổ Liên, chỉ lạnh lùng quát: “Mau đưa kẻ lang trung giang hồ không biết con tìm ở đâu ra đó đi đi! Từ nay về sau, bố không cho phép con về sơn trang nữa! Lần sau còn dám đưa người tới, bố sẽ giết người mà con đưa tới! Cút!”.

Cổ Liên tái mặt, mở to mắt, không tin nổi nhìn Cổ Hạo.

Người phụ nữ kia cũng thở dài, đi tới trước nói: “Con gái, hay là con quay về thôn dưới núi nghỉ ngơi trước đi. Bố con rất cố chấp, bây giờ ông ấy đang tức giận không nghe ai nói đâu. Mẹ thấy con đừng ở đây chọc giận ông ấy nữa”.

“Nhưng… Mẹ à, thần y Lâm thật sự có thể cứu anh trai! Bây giờ tình hình của anh rất tệ, nếu làm lỡ thời gian chữa, ngộ nhỡ có mệnh hệ nào… vậy… vậy thì phải làm sao?”, Cổ Liên lau nước mắt, nói.

“Con không cần lo, bố con đã mời Quỷ Thủ Thần Y đại sư Huyền Sâm đến đây chữa bệnh, mẹ nghĩ tối ông ấy sẽ tới! Nghe nói đại sư Huyền Sâm có Quỷ Môn Bát Châm độc môn, có thể cứu sống người sắp chết. Nếu ông ấy đến, anh trai con có thể sẽ được cứu”, người phụ nữ cười nói.

“Thật sao?”.

Cổ Liên hơi ngạc nhiên.

Nhưng Lâm Chính lắc đầu: “Trên đường đi, tôi nghe cô Cổ Liên nhắc tới bệnh tình của thiếu trang chủ. Phán đoán ban đầu của tôi, có lẽ thiếu trang chủ mắc bệnh héo rũ cực kỳ hiếm gặp ở người. Loại bệnh này dùng Quỷ Môn Bát Châm thì không thể chữa khỏi, cần phải dùng Nhật Nguyệt Thập Thất Châm chữa mới có hiệu quả”.

Nghe vậy, người phụ nữ nổi nóng.

“Cậu trai trẻ, tôi và con gái tôi đang nói chuyện, chưa đến lượt cậu xen mồm vào! Huống hồ, cậu là cái thá gì? Sao lại dám bôi nhọ đại sư Huyền Sâm ở đây? Chẳng lẽ ý cậu là y thuật của đại sư Huyền Sâm không bằng cậu?”.

“Tôi chưa từng nghe nói tới đại sư Huyền Sâm, không biết y thuật của ông ta thế nào, nhưng Quỷ Môn Bát Châm thật sự không thể trị tận gốc”, Lâm Chính lắc đầu.

“Đủ rồi!”.

Người phụ nữ nổi giận, quay đầu nói với Cổ Hạo: “Ông à, ông còn ngây ra đó làm gì? Mau đuổi kẻ lang băm này đi”.

Vẻ mặt Cổ Hạo lạnh băng, ra hiệu cho người bên dưới.

Bọn họ lập tức tiến lên, bắt Lâm Chính rời đi.

“Bố! Mẹ! Hai người tin con một lần được không?”.

Cổ Liên nói một cách bất lực.

Nhưng hai người họ hoàn toàn không quan tâm.

Cổ Liên tuyệt vọng, gian nan quay đầu lại.

“Thần y Lâm… Hay anh xuống núi đợi một lúc, đợi tôi nói chuyện với bố mẹ tôi xong sẽ mời anh lên đây”.

Lâm Chính im lặng một lúc, vẻ mặt bình tĩnh, sau đó thản nhiên nói: “Tôi không có nhiều thời gian, không thể ở lại đây quá lâu, tôi sẽ cho cô hai tiếng”.

“Được, được!”.

Cổ Liên vội vàng gật đầu.

Lâm Chính lập tức quay người đi. Đọc full tại TAMLINH247.VN nhé !!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK