Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi những chiến binh được trang bị đầy đủ và đáng sợ này tới Thánh Sơn, toàn bộ khung cảnh hỗn loạn ngay lập tức lắng xuống.

Những người chạy trốn từ mọi phía lần lượt tiếp cận những người lính, run rẩy hét lớn.

"Các vị, xin hãy giúp chúng tôi!"

"Những kẻ ở Thánh Sơn rất tàn bạo và vô nhân đạo, xin hãy cứu chúng tôi!"

Mọi người giống như chết đuối vớ được phao.

Nhưng ngay khi họ đến gần, những binh lính kia đã chĩa súng vào họ.

"Cấm nhúc nhích, tất cả đứng tại chỗ, dừng mọi động tác, giơ hai tay lên, ai dám manh động sẽ bị bắn chết!"

Một người đàn ông ăn mặc như phó tướng chỉ huy bước tới và quát lớn.

Mọi người run lẩy bẩy, vội vàng giơ tay làm theo.

Thấy vậy, những kẻ từ Thánh Sơn lập tức chuẩn bị rút lui vào núi.

"Ai cho các người rời đi?"

Phó tướng quát lên ngay lập tức.

"Các vị có chuyện gì sao?", Thanh Nha sắc mặt khó coi, trầm giọng hỏi.

"Những người này là các người sát hại phải không?", phó tướng chỉ vào những thi thể rải khắp sườn đồi, lạnh lùng hỏi.

"Những người này có ý định xâm phạm Thánh Sơn và chiếm đất của chúng tôi, chúng tôi chỉ đang tự vệ!",Thanh Nha đáp.

Không ngờ, lời này vừa dứt, binh lính xung quanh lập tức chạy tới, bao vây đám người Thánh Sơn.

Người Thánh Sơn đều bị sốc, lập tức giơ kiếm lên chuẩn bị tư thế tấn công.

"Tất cả bỏ kiếm xuống!", mặt Thanh Nha biến sắc, lập tức nhỏ giọng xuống.

Đám người kia sững lại, nhưng rồi cũng bất lực buông kiếm xuống.

"Tại sao lại hạ kiếm xuống? Tại sao chúng ta phải sợ chúng?", có người bất mãn, nghiến răng nghiến lợi nói.

"Anh thì biết gì? Câm miệng!", Thanh Nha gằn giọng quát.

Những người này không biết sự lợi hại của đội quân này.

Đội quân này, bốn binh đoàn lớn của Long Quốc hoàn toàn không thể sánh được.

Cái gọi là bốn binh đoàn lớn chẳng qua là thế lực bề ngoài, một cái vỏ để thiên hạ nhìn thấy.

Sức mạnh thực sự của Long Quốc vượt xa những gì mọi người có thể tưởng tượng.

Long Quốc là một quốc gia có nền võ học phát triển rực rỡ và có rất nhiều cao thủ. Đất nước yên bình và người dân được an toàn, rất ít kẻ gian dám làm loạn. Suy cho cùng, đó là bởi vì sức mạnh khiến kẻ khác phải e sợ của đất nước này.

Thanh Nha biết rằng một khi tin tức về võ trường truyền ra ngoài, nó chắc chắn sẽ khiến Long Quốc chấn động. Nhưng hắn không ngờ rằng Long Quốc sẽ cử một lực lượng như vậy tới để giải quyết vấn đề này.

Tình hình hiện tại nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn.

"Các người muốn làm gì? Nổi loạn sao?", thấy đám người không cam lòng bỏ kiếm xuống, phó tướng tiến lên quát lớn.

Thanh Nha và những kẻ kia vẫn im lặng, mặc dù trong mắt bọn chúng tràn ngập sự phẫn nộ, nhưng cũng không dám phản kháng chút nào.

Bởi một khi kháng cự, đội quân này sẽ có lý do để phát động tấn công, và những gì chờ đợi bọn chúng sẽ là một cuộc tàn sát dã man.

Tình hình hiện tại chỉ có thể được giải quyết bằng cách đợi thiên kiêu hạng nhất đến.

Tuy nhiên, lực lượng này của Long Quốc dường như không quá quan tâm đến đám người Thánh Sơn.

"Tất cả mọi người đi tới đây, từng người một xếp hàng, kiểm tra chứng minh thư, người không có chứng minh thư thì khai báo số chứng minh thư. Những người khác trong đội đi thu thập manh mối và chứng cứ, tất cả những kẻ phạm tội đều sẽ bị xử lý theo luật pháp của Long Quốc, không khoan nhượng!", phó tướng hét lên.

Đám người bất lực đành xếp hàng để đăng ký thông tin với những người lính này, ngay cả người dân của Thánh Sơn cũng không được tha.

Một lúc sau, thông tin ban đầu đã được thu thập.

"Tính chất của vụ việc này là rất nghiêm trọng, cần phải xử lý nghiêm minh, phải đưa tất cả những người liên quan đến vụ việc trở về!", phó tướng hét lên.

Đội quân bắt đầu áp giải những người của Võ Đạo về.

"Các người đang làm gì thế?"

"Các người đưa tôi đi đâu? Tôi đến từ Thánh Sơn! Tôi không đi đâu hết!"

"Cút khỏi đây!"

Người Thánh Sơn bùng nổ.

Làm sao họ có thể cam tâm rời khỏi đây với những người này?

Tuy nhiên, sự kháng cự của họ đã khiến đội quân này nổi giận.

"Chết tiệt! Bắt tất cả! Kẻ nào dám chống cự sẽ bị bắn chết!"

"Vâng!"

Đội quân bắt đầu cưỡng chế đám người Thánh Sơn, ngay khi người Thánh Sơn định chống cự thì đã bị những binh lính này tấn công.

Xung đột gay gắt nổ ra giữa hai bên.

Những người đến từ Thánh Sơn này làm sao có thể là đối thủ của tất cả những chiến binh đáng sợ? Bọn họ hoặc bị giết ngay lập tức hoặc bị đánh lui, không thể chống cự.

Tình hình đã ngoài tầm kiểm soát.

"Mọi người, xin hãy dừng lại!"

Vào lúc này, một giọng nói thanh tao và thu hút vang lên từ phía trên đỉnh núi.

Mọi người ngước mắt lên.

Một luồng khí giống như bức màn từ đỉnh núi thánh trải xuống, sau đó một người giống như một vị tiên nhân bước lên bức màn, một bước đi được tới mười dặm chậm rãi xuống núi.

Ai nấy tròn mắt, nhìn như người mất hồn.

Ai thế này?

Đây.....có phải là thần tiên?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK