Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Dị hỏa!”.

Thượng chủ lẩm bẩm.

“Hơn nữa… còn là dị hỏa thuần khiết nhất, mạnh nhất!”.

Nguyên chủ nhỏ giọng nói.

Mặc dù hai người không nắm thuật dị hỏa, nhưng bọn họ cũng có biết, cũng nhìn ra được.

Luồng dị hỏa Lâm Chính phóng ra còn mạnh hơn lửa của hai đỉnh đồng bên bọn họ biết không biết bao nhiêu lần!

Trước mặt luồng dị hỏa này, đỉnh đồng của hai người không có ưu thế gì.

Chỉ cần Lâm Chính luyện chế đan dược thành công thì nhất định còn mạnh hơn đan dược hai người họ luyện chế.

“Chẳng trách Băng chủ muốn dùng người này làm đỉnh đồng của cô ta! Hóa ra là vậy!”.

Hai người sực tỉnh.

Băng chủ cũng ngạc nhiên.

Thời khắc này cô ta cũng hiểu vì sao Lâm Chính mãi không ra tay, ngược lại bảo cô ta chuẩn bị.

Bởi vì một khi dị hỏa của Lâm Chính phóng ra, bất kể Thượng chủ hay Nguyên chủ đều sẽ nhắm rõ mục tiêu.

Chắc chắn bọn họ sẽ không để Lâm Chính cứ tiếp tục luyện chế như vậy.

Nếu không, với dị hỏa thế này, e là chỉ cần nửa ngày Lâm Chính đã luyện xong đan dược.

Băng chủ lạnh lùng nhìn Lâm Chính, lúc này mới ý thức được mình bị gạt.

Rõ ràng anh có dị hỏa đáng sợ hơn, thế mà chưa bao giờ tiết lộ, chưa từng nhắc tới.

Bây giờ anh phóng ra dị hỏa làm mọi người kinh ngạc, khiến mình trở thành mục tiêu tấn công.

Bây giờ, Băng chủ đối diện với sự tấn công của hai người Thượng chủ và Nguyên chủ.

Nếu không chống đỡ được thì chỉ có đường chết.

“Anh hại tôi như vậy! Nếu tôi chết, ai cứu người cho anh? Anh còn muốn cứu người ra khỏi Tiên Cốc hay không?”.

Băng chủ lạnh lùng quát.

“Cứu?”.

Lâm Chính quay đầu nhìn cô ta, hờ hững nói: “Cô cứu thế nào?”.

“Không phải tôi đã nói rồi sao? Trong tay tôi có một nhóm con tin của Tiên Cốc, có thể dùng nhóm người đó đổi lấy người của anh!”.

“Cô chắc là cô có thật không?”.

Lâm Chính chất vấn.

Nghe vậy, Băng chủ nghẹn lời, đôi mắt giống như sao trở nên lạnh lùng xen lẫn sát khí.

“Anh… điều tra rồi sao?”.

“Hình như cô quên rồi à? Người của tôi đều bị cô đưa đến núi băng làm nô lệ, nếu cô thật sự bắt được người của Tiên Cốc, cô có thể nhốt ở đâu? Chắc chắn cũng sẽ đưa lên núi băng làm nô lệ! Người mà tôi dẫn tới tên Minh Đạo Tử chính là người của Tiên Cốc, nếu cô thật sự bắt được người của Tiên Cốc, sao anh ta lại không biết?”.

Lâm Chính nói.

“Xem ra tôi đánh giá thấp anh rồi…”.

“Từ ban đầu cô đã không thật lòng muốn giúp tôi! Cô chỉ muốn lợi dụng tôi mà thôi!”.

Lâm Chính lắc đầu nói.

“Lợi dụng? Cũng không tính là lợi dụng! Nếu không phối hợp với tôi, anh và người của anh sẽ mất mạng. Bây giờ anh ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp của tôi, hợp tác với tôi, có lẽ tôi còn cho các người đường sống”.

Băng chủ lạnh lùng nói.

“Cho tôi đường sống? Cô định đưa chúng tôi đến núi băng làm việc khai thác cho các người, đến khi nào mệt chết sao?”.

“Anh còn muốn có lựa chọn?”.

“Tôi nghĩ tôi có rất nhiều lựa chọn! Nhưng, bây giờ cô nên lo cho mình đi!”.

Lâm Chính mỉm cười.

Băng chủ đột nhiên quay người lại, vẻ mặt căng thẳng.

Lúc này, Thượng chủ và Nguyên chủ đã giết đến nơi.

Ba người bắt đầu chém giết với nhau.

Bởi vì dị hỏa của Lâm Chính nên Băng chủ trở thành mục tiêu giải quyết chủ yếu của bọn họ.

Đối mặt với hai vị lãnh tụ liên thủ tấn công, Băng chủ không có sức chống đỡ, liên tục lùi lại.

“Phá lò luyện của cô ta!”.

Nguyên chủ hét lên.

Thượng chủ quay người, đánh về phía lò luyện.

Băng chủ kinh hãi, hét lên một tiếng xông về phía Thượng chủ, chặn ông ta lại.

Mặc dù Lâm Chính đã nhìn thấu mưu kế của cô ta, nhưng Lâm Chính vẫn còn luyện đan.

Chỉ cần có thể bảo vệ Lâm Chính luyện thành đan dược, cô ta vẫn có hi vọng trở thành tiên chủ!

Băng chủ liều chết ngăn cản, nhưng hiệu quả không lý tưởng.

Trước sự liên thủ của hai người, Băng chủ mình đầy thương tích, trạng thái cực kỳ tệ.

“Băng chủ, nếu không chặn được bọn họ thì đừng bảo tôi không giúp cô!”.

Lâm Chính nói: “Con người tôi rất có nguyên tắc, tôi đã đứng đây luyện đan thì chắc chắn sẽ luyện tốt đan dược. Cô không chống đỡ được thì đó là vấn đề của cô!”.

“Bớt nhiều lời, anh cứ mau mau luyện thành đan dược là được!”.

Băng chủ lạnh lùng nói, vận khí định phản công.

Nhưng Nguyên chủ không muốn cho cô ta cơ hội.

“A!”.

Nguyên chủ hét lên giận dữ, hai tay ngưng tụ một ngọn núi băng, nhảy xuống khỏi ngựa, đánh về phía Băng chủ như Thái Sơn phủ đầu.

Băng chủ run rẩy, vội vàng vận khí chống đỡ.

Nhưng khí kình của cô ta đâm vào núi băng lại không thể khiến nó dừng lại.

Cuối cùng!

Ầm!

Núi băng rơi xuống, Băng chủ dùng hai tay chống đỡ.

Hai người dùng sức chiến đấu, giằng co không thôi.

Thượng chủ thấy vậy lập tức quay người, đi về phía Lâm Chính đang luyện đan bên lò lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK