Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hành động của ông ta khiến đám đông hoang

mang. Lâm Cốc làm sao thế? Tại sao nhìn thấy cây. châm trong tay của Lâm Chính mà lại sợ hãi như vậy?

Bọn họ không hiểu. Có vài người khác đã đoán ra điều gì đó. Nhất là đám người nhà họ Lâm với Lâm Phi Anh đứng đầu đã phải tái mặt.

Lâm Chính từ từ đứng dậy, nhìn cây châm trong tay như đang quan sát. Một lúc sau anh mỉm cười: “Đã quá rõ ràng rồi. Hóa ra là vậy...Lâm Cốc, ông bị tôi nhìn thấu rồi”.

Sắc mặt Lâm Cốc trông vô cùng đắc sặc, lúc sáng lúc tối. Cơ thể ông ta run lên. Có vẻ như ông ta đang sợ hãi.

Đám đông thì thất kinh. Rốt cuộc là chuyện gì thế? Rõ ràng Lâm Chính không làm gì cả. Lâm Cốc vẫn đang chiếm thế thượng phong, tại sao anh chỉ đưa ra một cây châm thôi mà lại khiến ông ta sợ hãi đến vậy? Một cây châm mà cũng sợ sao?

“Lâm Cốc, sao thế? Mau đánh bại cậu ta đi chứ”, có người không nhịn được bèn giục.

Nhưng Lâm Cốc giống như không nghe thấy, vẫn chỉ nhìn Lâm Chính chăm chăm. Hơn nữa, ông ta bắt đầu thụt lùi lại.

“Các chủ...rốt cuộc là chuyện gì? Không phải Lâm chưởng sự đã đánh thần y Lâm tới mức đứng không vững rồi sao? Tại sao giờ ông ta lại không nhúc nhích thế kia. Hơn nữa còn tỏ ra sợ hãi. Có gì đáng sợ hả?”, cuối cùng cũng có người của nhà họ Lâm không nhịn được nữa lên tiếng hỏi Lâm Phi Anh.

Rất nhiều người đều quay qua nhìn ông ta, hi vọng ông ta sẽ giải đáp. Lâm Phi Anh trầm giọng: “Cây châm trên tay của thần y Lâm là dịch dược có trên người của Lâm chưởng sự”.

"Dịch dược sao?” “Dịch dược gì vậy?"

“Chính là thứ giúp Lâm chưởng sự có được sức mạnh như bây giờ. Có được dịch dược đó, thần y Lâm sẽ biết được thứ thuốc giúp Lâm chưởng sự gia tăng thực lực có bao nhiêu thành phần. Và dựa vào số thành phần này, cậu ta có thể dễ dàng hóa giải được sức mạnh của Lâm chưởng sự. Nói về y võ thì Lâm chưởng sự chưa chắc đã là đối thủ của thần y Lâm”.

“Hóa ra là vậy”.

“Nhưng trong một thời gian ngắn thì thần y Lâm có nổi bản lĩnh đó không? Có thể nào hóa giải được công hiệu của thuốc không cơ chứ! Không thể mà. Cậu ta là thần tiên chắc. Hay là Lâm chưởng sự lại đứng yên cho cậu ta phân tích? Hừ, tình trạng hiện tại của cậu ta, tới đứng còn không vững thì dù có biết được thành phần của thuốc cũng chẳng thay đổi được điều gì”.

“Nói đúng. Thế cục đã định, thắng thua đã rõ. Giờ thần y Lâm chỉ là một con cá nằm trên thớt mà thôi. Việc tìm ra thành phần thuốc đúng là hành động dư thừa".

“Vậy nên đâu cần phải sợ”. “Đúng vậy”.

Đám đông bàn tán. Lâm Phi Anh cũng gật đầu: “Chưởng sự, không cần lo lắng. Thần y Lâm không phải là thần. Cậu ta biết được phương thuốc gia tăng sức mạnh thì cũng có tác dụng gì chứ? Trong một chốc một lát cậu ta không thể hóa giải được đâu. Chưởng sự mau ra tay, đánh bại cậu ta, lập công cho nhà họ Lâm chúng ta”.

“Đúng vậy”.

Lâm Cốc bừng tỉnh. Ông ta gật đầu: “Thần y Lâm, cậu quả nhiên lợi hại. Trong lúc giao đấu đã biết được phương thuốc giúp tôi gia tăng sức mạnh...Tôi nghĩ vừa nấy chỉ có một mình tôi tấn công chắc là vì cậu còn bận nghiên cứu thành phần của thuốc đúng không?”

“Đúng vậy”, Lâm Chính gật đầu.

“Cậu đúng là yêu nghiệt thiên tài. Chỉ đáng tiếc...hành động của cậu dư thừa rồi. Tôi sẽ không cho cậu có cơ hội hóa giải phương thuốc đầu. Giờ tôi sẽ tiễn cậu về Tây thiên”, Lâm Gốc gào lên và lao về phía Lâm Chính.

Dứt lời, ông ta phóng sức mạnh thông qua năm đấm. Mỗi một cú đấm với uy lực khủng khiếp và sức tàn phá ghê gớm dội về phía Lâm Chính. Anh bị thương nặng, căn bản không thể đỡ lại được. Anh chỉ đứng đó nhìn ông ta. Màn tấn công dày đặc những cú đấm giáng xuống cơ thể anh.

Lần này, Lâm Chính đột nhiên trợn ngược mắt và khởi động cơ thể võ thần. Cú đấm giáng xuống cơ thể anh chẳng có tác dụng gì. Sau một hồi, anh vẫn đứng im đó. Lâm Cốc thì bàng hoàng. Đột nhiên cơ thể ông ta run bắn lên. Ông ta vội vàng lùi lại và ôm ngực...

Phụt! Lâm Cốc nôn ra máu tươi.

“Cái gì?”, tất cả thất kinh. Lâm Phi Anh vội vàng nhìn ông ta. Họ thấy máu của Lâm Cốc có màu tím, nhỏ xuống đất phát ra tiếng kêu xì xì...

“Không hay rồi...Lâm chưởng sự bị phá công rồi”, Lâm Phi Anh trông vô cùng khó coi.

“Hả?”, cả nhà họ Lâm cũng tái mặt.

“Đây là ...thuốc sao? Tôi bị phá công rồi sao? Sao có thể chứ? Không thể nào...', Lâm chưởng sự cũng thất thần. Ông ta khó có thể chấp nhận được.

Ông ta ngẩng đầu nhìn Lâm Chính: “Có phải cậu đã lén hạ độc không? Chắc chắn là cậu đã hạ độc tôi. Tôi không hề bị phá công đúng không?"

Lâm Chính không hề trả lời, chỉ lấy ra một cây châm nữa và giờ lên cao.Lần này thì Lâm Cốc đã ngã phịch ra đất.

Mọi người cảm thấy vô cùng khó hiểu. Chuyện gì vậy? Tại sao Lâm Chính chỉ dùng có hai câu châm mà đã đánh bại được Lâm Cốc thế?

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Màn quyết đấu này là thế nào?

Hiện trường trở nên xôn xao. Cảnh tượng quy dị thế này đám đông chưa thấy bao giờ.

Có người bỗng lên tiếng: “Lâm Cốc thua rồi. Thần y Lâm đã hóa giải dược lực trên người ông ta. Giờ không có dược lực gia trì thì ông ta thua chắc”.

Mọi người đồng loạt quay qua nhìn thì phát hiện ra có một người đàn ông đeo kính, đội mũ lưỡi trai. Người này kéo mũ xuống thấp nên không nhìn rõ mặt.

“Ông là ai mà dám sỉ nhục Lâm chưởng sự của chúng tôi?”

“Lâm chưởng sự chưa thua”, nhà họ Lâm không phục, vội cãi lại.

“Lâm Gốc thua rồi. Bởi vì trong lúc thần y Lâm và Lâm Gốc nói chuyện trước đó thì cậu ta đã phóng ra loại bột thuốc hóa giải dược lực của ông ta. Số bột thuốc này lan khắp cả đỉnh núi. Khi cậu ấy lấy ra cây châm thứ hai các vị có thấy không? Cây châm đã đổi màu, không còn là màu bạc nữa mà là màu xanh. Đó chính là khi cây châm tiếp xúc với đám bột thuốc tạo ra hiện tượng đó”, người đàn ông đeo kính điềm đạm nói.

Đám đông bàng hoàng.

“Thần y Lâm chỉ lấy ra hai cây châm nhưng là đòn chí mạng. Một cây châm để kiểm nghiệm thành phần thuốc của Lâm Cốc. Một cây châm nói cho mọi người biết cậu ta đã hóa giải được dược lực của ông ta. Mặc dù chúng không được ghim lên người Lâm Cốc nhưng chẳng khác gì ghim thẳng vào trái tim ông ta. Lâm Cốc thua rồi”, người đàn ông đeo kính bổ sung.

Lần này thì đám đông đã hiểu ra mọi chuyện. Cuộc chiến...đã kết thúc. Mọi ánh mặt đổ đổ dồn về phía Lâm Chính.

Lúc này còn ai mà không sợ thủ đoạn thâm sâu khó lường

của anh nữa chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK