Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Khốn nạn!”.

Trong một căn phòng xa hoa tràn ngập hương sắc cổ xưa, một người đàn ông trung niên để đâu quai nón đầy vẻ tức giận, đập mạnh lên chiếc bàn trước mặt.

Chiếc bàn làm bằng gỗ trầm hương lập tức nứt ra.

Người bên dưới nhìn thấy mà đau trong lòng.

Chiếc bàn đó ở bên ngoài là bảo vật vô giá, người thường hay dùng bàn này chịu ảnh hưởng từ bàn có công hiệu tăng thêm tuổi thọ.

Bây giờ nó lại nứt như vậy, sao không đau lòng cho được?

Nhưng người đứng bên dưới biết ở trong mắt người đàn ông đó, nó chỉ là một chiếc bàn rất bình thường mà thôi.

“Đại nhân bớt giận!”, người bên dưới vội quỳ xuống, dập đầu kêu lên.

“Hay cho thần y Lâm, dám khiêu chiến với đại hội! Hay lắm! Nếu tôi không cho cậu biết mặt, tên tôi sẽ không phải là Long Hâm nữa!”, người đàn ông trung niên nổi giận đùng đùng.

“Đại nhân đừng như vậy! Lâm Chính đã hạ độc cậu chủ, nếu ra tay với Lâm Chính, cậu ta nổi giận không đưa thuốc giải, cậu chủ sẽ không được cứu! Đại nhân bớt giận!”, người bên dưới vội nói.

Người đàn ông trung niên sa sầm mặt, im lặng một lúc, nghiến răng nói: “Cậu chủ các người đang ở đâu?”.

“Đã đưa đi tìm bác sĩ nổi tiếng giải độc!”.

“Hừ, một kẻ ở giới thế tục nho nhỏ lại dám ngông cuồng như vậy! Cậu ta tưởng người khác gọi cậu ta là thần y Lâm thì cậu ta thật sự là thần y sao? Năng lượng của đại hội trải rộng khắp thế giới, thần y tài giỏi nào mà không có? Chút độc của cậu ta thì tính là gì? Chúng ta còn không giải được sao?”, người đàn ông trung niên nói: “Mau xin đại hội chế tài, phái người tuyệt phạt đánh gãy hai tay hai chân của thần y Lâm, đưa cậu ta về đây, sau đó giết hết tất cả những người có liên quan đến thần y Lâm, lấy đó răn đe, nghe rõ chưa?”.

“Chuyện đó... Đại nhân... không thể làm vậy đâu!

“Có gì mà không thể:?”.

“Nếu người làm vậy với thần y Lâm, thần y Lâm chắc chắn sẽ không giao thuốc giải ra! Nếu thần y bên chúng ta không thể giải được độc trên người cậu chủ, vậy thì... phải làm sao? Đến lúc đó, Lâm Chính không cho thuốc giải, bên thần y chúng ta không có biện pháp nào, chẳng phải sẽ chặn hết đường lui của cậu chủ hay sao?”.

“Chuyện này..”, người đàn ông trung niên im lặng, chốc lát sau hạ giọng nói: “Nếu vậy thì tạm thời không đi tìm thần y Lâm tính sổ nữal”.

“Đại nhân anh minh!”.

“Mau đi chuẩn bị, tôi muốn đưa cậu chủ đi tìm thần y Khâu! Tôi không tin y thuật của tên nhóc họ Lâm ở Giang Thành có thể so được với Hoạt Thần

Tiên thần y Khâu!”.

Người đàn ông trung niên nói, bước nhanh ra bên ngoài.

Người đàn ông đó vội vàng đi chuẩn bị.

Không lâu sau, một nhóm tùy tùng theo sau Long Giang Phong chạy đến.

“Bố!", Long Giang Phong gọi.

Long Hâm nhìn con trai mình, trong mắt đầy vẻ ngạc nhiên: “Con không sao?”.

“Bố, con vẫn ổn, khỏe khoăn vô cùng, không có vấn đề gì cả!", Long Giang Phong cười ha hả nói.

“Đại nhân, thần y Lâm đó cũng nói độc mà cậu ta hạ cho cậu chủ có thể cường hóa thể xác của cậu chủ, hơn nữa sẽ không có bất cứ đau đớn thương tổn nào!”, người bên cạnh nói.

“Còn có loại độc dược thần kỳ như vậy?”, Long Hâm kinh ngạc.

“Haizz, bố, làm gì có loại độc đó. Theo con thấy, tên họ Lâm kia chỉ ba hoa khoác lác, lừa gạt chúng ta mà thôi!", Long Giang Phong khinh thường cười nói.

“Lừa gạt?”.

“Bố, bố nghĩ xem chúng ta là ai? Là người của đại hội! Tên họ Lâm kia cũng biết. Chắc chắn anh ta biết chúng ta có thần y siêu phàm trác tuyệt, dù anh ta hạ độc gì cũng chỉ bị thần y của chúng ta giải được. Cho nên anh ta quyết định không hạ độc, cố tình giả vờ hù dọa chúng ta!”, Long Giang Phong đắc ý, dường như nhìn thấu mọi thứ.

“Con nói cũng có lý, nhưng đây cũng chỉ là dự đoán của con. Dù có thế nào, con cũng mau đi với bố một chuyến, tìm thần y Khâu kiểm tra xem”, Long Hâm nói.

“Thần y Khâu? Bố, cần gì phải quấy rầy vị Hoạt Thần Tiên đó chứ?”.

“Bớt nhiều lời, mau đi cùng bố!”, Long Hâm bực tức nói: “Ngoài ra, chuyện này tạm thời không được nói ra ngoài, nếu không, mặt mũi bố sẽ mất hết vì con.

“Vâng, bổ”, Long Giang Phong rụt cổ, cúi thấp đầu nói.

Cả nhóm người vội vã đi đến Thần Tiên Cốc mà thần y Khâu ở.

Thần y Khâu cũng là người của đại hội, nhưng căn bản không quan tâm chuyện của đại hội, mà dẫn đệ tử ẩn cư nơi Thần Tiên Cốc, suốt ngày nghiên cứu y đạo.

Ông ta khác với thiên cung Trường Sinh, y học mà thần y Khâu học được là y học thuần túy nhất, chỉ quan tâm sinh tử, không quan tâm chém giết. Y thuật của ông ta không thể dùng trong y võ.

Nếu người bình thường đến Thần Tiên Cốc thì sẽ bị chặn ngoài cửa.

Nhưng Long Hâm và thần y Khâu có chút giao tình, do đó cầu y cũng không khó.

“Bái kiến thần y Khâu!”.

Long Giang Phong quỳ xuống đất, cung kính dập đầu trước thần y Khâu.

“Thần y Khâu, lúc con trai tôi đến Giang Thành điều tra đã bị kẻ khác hãm hại, trúng loại độc lạ. Cảm phiền thần y Khâu giải độc trị bệnh cho con trai tôi. Nếu có thể chữa được, tôi cảm kích vô tận”, Long Hâm cũng chấp tay, cúi người trước một ông già gầy nhom mặc áo bào trắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK