Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Báo Sa Mạc sao?”

Một người đàn ông lái xe máy, đeo kính đen nhìn thấy Báo Sa Mạc thì tỏ vẻ ghét bỏ: “Tất cả đều là do đám thối tha các người làm à?”

“Hiểu lầm thôi Sâm Hồng đại nhân. Chắc chắn là hiểu lầm. Chúng tôi chỉ đi ngang qua thôi. Kết quả là thấy ở đây loạn quá thế là tiện thể ra tay chặn họ lại, kết quả thấy họ làm nổ tung cái quán ba này. Chúng tôi vô tội mà”.

Báo Sa Mạc vội vàng mỉm cười giải thích. Thành chủ nghe thấy vậy thì tức giận lắm. Chẳng trách Báo Sa Mạc bảo ông ta ra tay trước. Có lẽ là định lấy ông ta và Lâm Chính ra làm bia đỡ đạn.

Như vậy gã không những có thể mài mòn chiến lực của Forever Night mà còn đẩy hết được rủi ro lên người ông ta và Lâm Chính.

Rõ ràng là gã biết sau lưng Lâm Chính và thành chủ có thế lực rất mạnh nên định để hai bên đánh nhau xong gã sẽ lại ra tay giải quyết tiếp Forerver Night.

Người đàn ông tên Sâm Hồng rõ ràng là không tin lời của Báo Sa Mạc. Thế nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Lâm Chính và thành chủ thì người này cũng vẫn phải tỏ vẻ cảnh giác.

“Các người là ai?”

“Chúng tôi là người của Báo Sa Mạc”, Lâm Chính nói.

“Anh nói linh tinh cái gì vậy?”, Báo Sa Mạc tái mặt, lập tức trố tròn mắt hét lên với anh.

“Sao cũng được”

Sâm Hồng lắc đầu: “Tôi thấy chuyện này các người cũng không thoát được đâu, dám phá quán bar của chúng tôi à, hôm nay các người mà không trả giá thì chuyện này chưa kết thúc đâu”.

Nói xong, Hồng Sâm phất tay. Người của Forerver Night lao về phía đám người Báo Sa Mạc.

“Khốn nạn, các người là một lũ ngốc hay gì?”, Báo Sa Mạc thấy Sâm Hồng quả quyết thì đành phải chống lại.

Thế nhưng thực lực của bọn họ so với Forever Night còn kém xa, chỉ vài hiệp thôi mà bọn họ đã ôm đầu chạy quanh như một lũ chuột nhắt rồi.

“Ây nhóc, còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không bảo người của anh ra giúp đỡ đi?”, Báo Sa Mạc thấy tình thế bất lợi bèn lập tức trừng mắt với Lâm Chính. Thế nhưng Lâm Chính vẫn đứng im không hề nhúc nhích.

“Anh”, Báo Sa Mạc tức lắm, thế nhưng cũng chẳng làm gì được.

Thấy Sâm Hồng lao tới, Báo Sa Mạc đành phải liều mình chống lại.

Đúng lúc này...

Vụt vụt...Một âm thánh quỷ dị đâm vào cơ thể của Báo Sa Mạc. Trong nháy mắt hắn run bắn người, sau đó thì như người bị mất sức.

“Đây là?”, Báo Sa Mạc bàng hàng.

“Chết đi”, Sâm Hồng vung vũ khí trong tay về phía Báo Sa Mạc.

Báo Sa Mạc thất kinh, còn định tấn công lại thì phát hiện ra căn bản không thể làm được gì. Gã bất lực, đành phải rút con dao ở eo ra chống lại.

Keng..

Âm thanh nặng nề vang lên. Báo Sa Mạc vô thức nhắm mắt lại.

Sau đó gã mở mắt ra và cảm thấy có gì đó sai sai. Gã trố mắt.

Gã thấy vũ khí của đối phương đã bị chém làm hai. Còn con dao trong tay mình thì không hề hấn gì. Không chỉ có vậy, còn có ánh sáng nhàn nhàn bao quanh con dao của gã.

Chuyện gì vậy? Tại sao mình lại trở nên mạnh như vậy?

Báo Sa Mạc trừng mắt. Sâm Hồng không dám tin. Sâm Hồng hừ giọng, vứt cây đao gãy đi và bắt đầu tung cú đấm cực mạnh lên.

Báo Sa Mạc run rẩy cầm con dao trong tay. Thế nhưng dù mới bị trúng bảy, tám chiêu mà cơ thể Sâm Hồng đã bị Báo Sa Mạc đâm chảy máu không ngừng.

“Không thể nào? Thực lực của cậu mạnh lên như vậy từ khi nào vậy?”, Sâm Hồng trố mắt với vẻ không dám tin.

“Thực lực của tôi đột phá thôi mà. Hôm nay sẽ cho các người đẹp mặt. Ha ha”, Báo Sa Mạc bật cười, với vẻ điên dại và điên cuồng lao về phía đám người Sâm Hồng.

Người của Forerver Night bất lực, Sâm Hồng hô lên gọi cứu viện. Đánh người của Forever Night vội có mặt.

Thế nhưng điều khiến mọi người vô cùng bất ngờ đó là Báo Sa Mạc càng chiến đấu càng dũng mãnh, một mình gã chống lại vô số đám cao thủ của Forever Night.

Điều này khiến ngay cả đám thuộc hạ của Báo Sa Mạc phải bàng hoàng. Các cao thủ của Sâm Hồng cũng ngây ra, cảm thấy có gì đó không ổn.

“Báo Sa Mạc không thể nào có thực lực như thế. Người này hoặc không phải là Báo Sa Mạc hoặc là đã được ai đó giúp gia tăng thực lực rồi”.

“Rất có thể là có bẫy. Mau rút lui thôi”.

“Chạy thôi”

Người của Forever Night đồng loạt bỏ chạy. Thế nhưng bọn họ vừa quay người thì đã phải khựng lại.

Bởi vì xung quanh họ xuất hiện không ít bóng hình. Bọn họ bị chặn kín lối đi.

Báo Sa Mạc cũng ý thức được điều bất ổn bèn dừng lại nhìn những người này bằng vẻ cảnh giác:

“Đây là ai vậy?”

“Người của tôi”, Lâm Chính điềm đạm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK