Đúng là nhà dột từ nóc.
Thánh Quân Diệp Viêm vốn là người bất chấp tất cả để đạt được mục đích.
Chỉ cần có thể nâng cao thực lực, hắn có thể vứt bỏ mọi thứ, cho dù là nhân tính, đạo đức!
Còn đám thuộc hạ của hắn thì sao có thể là người nhân từ chứ?
Mấy năm nay, có không biết bao nhiêu người dân của vực Diệt Vong bị người của Thiên Thần Điện bức hại.
Ngày nào Thiên Thần Điện cũng có rất nhiều người tu luyện, ngày nào cũng giết không biết bao nhiêu người, tích lũy nhiều năm, e rằng hiện giờ số người căm hận Thiên Thần Điện phải lên tới con số hàng chục nghìn.
Chứng kiến cảnh này, tông chủ Thanh Huyền Tông không khỏi xúc động.
Nhưng hiển nhiên trang chủ Vân Tiếu vẫn còn giữ được lý trí, ngoảnh sang nói: "Cậu Lâm, tôi biết cậu là người tốt bụng, nhưng nếu cho những người này gia nhập liên minh, thì không những chúng ta bị chê cười, mà bọn họ cũng không có bất cứ vai trò gì. Ngược lại, có khi bọn họ còn kéo chân chúng ta, tôi đề nghị hãy từ chối đi!".
"Đúng đấy cậu Lâm, thực ra có những liên minh không phải ghét bỏ không cho bọn họ gia nhập, mà là bọn họ không có bất cứ tác dụng gì, mà chỉ trở thành gánh nặng. Vào lúc này thì cậu đừng mềm lòng!".
Thành chủ Nam Ly Thành không nhịn được nói.
Nhưng Lâm Chính lại xoa cằm, dường như đang suy tư gì đó, có vẻ làm ngơ trước lời khuyên của hai người họ.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, đều nhíu mày.
Đúng lúc này, Lâm Chính bỗng ngẩng đầu lên nói: "Ông lão, còn bao nhiêu người muốn trả thù Thiên Thần Điện mà không thuộc tông môn nào như các ông?".
Ông lão sửng sốt, vội vàng đáp: "Nếu cậu Lâm muốn triệu tập, thì chắc chắn trong thời gian ngắn cũng được năm mươi, sáu mươi nghìn người".
"Vậy được! Ông hãy nhanh chóng báo với những người đó, hoặc công bố rộng rãi ở vực Diệt Vong, tất cả những ai muốn trả thù Thiên Thần Điện, muốn gia nhập liên minh nhưng không ai nhận, thì có thể gia nhập liên minh Thanh Huyền chúng tôi bất cứ lúc nào! Đến bao nhiêu tôi nhận bấy nhiêu! Dù là ai, dù tính nết thế nào, chỉ cần nghe theo mệnh lệnh của tôi thì ai đến tôi cũng nhận!".
Lâm Chính nói.
"Lâm minh chủ, cậu đồng ý thu nạp chúng tôi rồi sao?".
Ông lão kích động nói.
"Đương nhiên".
Lâm Chính gật đầu.
Mọi người mừng rỡ.
"Cảm ơn Lâm minh chủ!".
"Lâm minh chủ vạn tuế!".
Những âm thanh kích động vang lên.
Mấy người thành chủ Nam Ly Thành và trang chủ Vân Tiếu đều ngây ra.
"Lâm..."
Thành chủ Nam Ly Thành còn muốn nói gì đó, nhưng đã bị Lâm Chính giơ tay ngắt lời.
"Hai ông đừng nói gì nữa, ý tôi đã quyết!".
"Nhưng... Lâm minh chủ..."
"Yên tâm đi, về sau các ông sẽ biết câu trả lời".
Lâm Chính mỉm cười, xoay người rời đi.
Mọi người thấy thế, cũng chỉ đành thôi.
Mệnh lệnh của Lâm Chính vừa truyền ra, cả vực Diệt Vong đều chấn động.
Vô số người đổ xô đến Thanh Huyền Tông.
Đội ngũ giống như một con rồng dài, trong chớp mắt đã khiến Thanh Huyền Tông chật như nêm cối, ngay cả chỗ đặt chân cũng không có.
Tông chủ Thanh Huyền Tông bất đắc dĩ, chỉ có thế sắp xếp mọi người ở xung quanh ngọn núi.
Nhưng những người đến gia nhập liên minh vẫn cuồn cuộn không dứt.
Chỉ trong ngày đầu tiên đã có hơn 50 nghìn người gia nhập, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
"Cái gì? Tên Lâm Chính kia đang chiêu mộ dân thường gia nhập liên minh của cậu ta?".
Ở Ngũ Phương Băng Nguyên, Hoa Thiên Hải vừa ngồi lên xe ngựa tỏ vẻ sửng sốt, nhìn Thiếu Xuyên ở bên cạnh với vẻ khó tin.
"Đúng vậy chưởng môn, chuyện này đã lan truyền khắp nơi! Bây giờ trên Thanh Huyền Sơn, chỗ nào cũng là dân thường".
Thiếu Xuyên ôm quyền đáp.
"Dân thường? Đó chỉ là lũ kiến hôi, một lũ vô dụng mà thôi!".
Hoa Thiên Hải cười khẩy: "Ngay cả Lôi Trạch Thiên Các cũng từ chối nhận những người này, đủ để biết họ vô dụng đến mức nào".
"Chưởng môn, Lâm Chính bỗng dưng triệu tập nhiều dân thường như vậy e là có mục đích khác, phải phái người điều tra kĩ càng".
Thiếu Xuyên cẩn thận nói.
"Điều tra làm chó gì!".
Sắc mặt Hoa Thiên Hải tỏ vẻ khinh bỉ: "Cậu ta chỉ muốn làm minh chủ cho đã nghiền thôi! Ông nghĩ cậu ta có thể dẫn theo đám vô dụng không được tích sự gì này đánh tới tận Thiên Thần Điện sao? Tôi nói cho ông biết, một người bất kì của Thiên Thần Điện cũng có thể giết sạch 50 nghìn con kiến này! 50 nghìn kẻ vô dụng thì cần gì phải quan tâm chứ?".
"Vâng".
Thiếu Xuyên cúi đầu, sau đó lấy một tấm thiệp mời ra, đưa cho Hoa Thiên Hải.
"Chưởng môn, đây là thiệp mời Lôi Trạch Thiên Các vừa mang tới, mời chúng ta dẫn quân đến vực Ngũ Hành tập hợp, cùng bàn bạc chuyện công phá Thiên Thần Điện".
Thiếu Xuyên cung kính nói.
Hoa Thiên Hải nghe thấy thế, lập tức nhận lấy thiệp mời, xem một lúc liền nhíu mày lại.
“Các chủ Hạo Thiên chỉ mời minh chủ của những liên minh như chúng ta đến sao?".
"Chưởng môn, có cần từ chối không?".
"Cứ đi xem sao! Không thể đắc tội với Lôi Trạch Thiên Các được".
Hoa Thiên Hải vẫy tay: "Lệnh cho quân xuất phát, tôi dẫn theo băng vệ đi trước, đến vực Ngũ Hành".
"Tuân lệnh".