Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hóa ra là vậy!”.

Lâm Chính cảm khái, sau đó hỏi: “Nếu vậy thì sao Thánh Nữ lại gấp gáp quay về?”.

Đã bị người ta đuổi đi còn quay về làm gì? Tự chuốc lấy nhục sao?

“Thật ra nó cũng không muốn quay về, nhưng lần này nó bắt buộc phải về!”, Thần Hỏa Tôn Giả lắc đầu nói.

“Vì sao?”, Lâm Chính lập tức hỏi.

Thần Hỏa Tôn Giả do dự, sau đó nhỏ giọng nói: “Có lẽ là vì tôi, cũng có lẽ là vì cậu! Gia tộc của nó bắt nó quay về, thật ra một năm trước tôi đã nhận được tin, nhưng tôi không quan tâm lắm. Lúc đó tôi hoàn toàn không sợ Tử Vực! Nhưng tôi không ngờ sự việc lại nghiêm trọng đến mức này, độ mạnh của Tử Vực cũng vượt ngoài sự tưởng tượng của tôi”.

“Bắt cô ấy quay về?”.

“Thần y Lâm, nếu nó không về, người của Dương Hoa các cậu chắc chắn không thể giữ được mạng, cả Giang Thành cũng sẽ đổ máu thành sông! Nó bất đắc dĩ phải quay về! Một năm trước tôi vốn muốn giao đấu với người Tử Vực, nhưng Thánh Nữ ngăn cản, nó đã thỏa hiệp, thế là quay về một chuyến, nhưng lúc quay lại thì nói với tôi năm sau vẫn phải về một chuyến. Dù tôi không biết chuyện là sao, nhưng tôi vẫn có thể nhìn ra được sự cô độc trong mắt Thánh Nữ. Dường như nó đã mất đi lòng tin, tôi nghĩ chuyện mà nó phải đối diện chắc chắn là chuyện không thể giải quyết! Chỉ là lúc đó tôi lòng dạ sắt đá, không chú ý tới chuyện này”, Thần Hỏa Tôn Giả lắc đầu nói.

Sự thay đổi của Thần Hỏa Tôn Giả quả thật phải gọi là kỳ diệu.

Nhưng cũng phải, trái tim con người cũng làm từ xương thịt, người của đảo Thần Hỏa gọi ông ta là thần linh, nhưng chung quy ông ta cũng không phải thần linh thật sự. Thêm vào đó là gặp thất bại, sinh tâm ma, bây giờ Thần Hỏa Tôn Giả đã không còn lạnh lùng vô tình, sát phạt quyết đoán như trước.

Có lẽ chuyện xảy ra mấy ngày qua đã mang lại cú sốc rất lớn cho ông ta.

“Xem ra Thánh Nữ đã hi sinh bản thân để giúp cho chúng ta”, Lâm Chính lại thở dài, trên mặt đầy vẻ không cam tâm.

“Thần y Lâm, cậu nghe đây, thời gian này cậu cần phải phái người giám sát xung quanh, đồng thời chuẩn bị một buổi tang lễ, đừng để người của Tử Vực biết tôi còn sống. Nếu không, bọn họ sẽ giết tôi, các cậu cũng không tránh khỏi nanh vuốt của bọn họ, chắc chắn sẽ bị bọn họ diệt khẩu! Ngoài ra, tôi hi vọng cậu sẽ sớm có chuẩn bị. Tuy Thánh Nữ đã quay về Tử Vực, nhưng thái độ của đám người ở Tử Vực đối với cậu không hề cởi mở, không ai biết rõ rốt cuộc bọn họ sẽ xử lý cậu như thế nào. Lần này bọn họ tha cho cậu, không có nghĩa lần sau cũng sẽ tha! Phải cẩn thận đề phòng bọn họ diệt khẩu”, Thần Hỏa Tôn Giả nói.

“Tôn Giả nói đúng, tôi sẽ bắt tay vào chuẩn bị ngay”.

Lâm Chính gật đầu đáp.

“Tin tức liên quan đến Tử Vực tôi không biết gì hơn nữa!”, Thần Hỏa Tôn Giả thở ra khí đục, nói.

“Thế này vậy, tôi không quấy rầy Tôn Giả nghỉ ngơi nữa, xin tạm biệt trước. Ông có gì cần thì có thể nói tôi biết thông qua điện thoại! Ngoài ra, Tôn Giả, tôi muốn hỏi, lối vào Tử Vực nằm ở đâu, có ai có thể đưa tôi vào Tử Vực không?”, Lâm Chính tiến đến gần thêm, hỏi.

Nghe vậy, Thần Hỏa Tôn Giả sa sầm mặt, ánh mắt dán chặt vào anh.

“Chẳng lẽ cậu… thật sự chán sống rồi? Đó là một đám điên, bọn họ muốn giết cậu còn không kịp, cậu còn đưa đầu tới trước lưỡi đao của bọn họ?”.

“Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, tôi phải tìm hiểu người của Tử Vực trước!”.

“Cậu muốn đối phó với Tử Vực?”, Thần Hỏa Tôn Giả ngạc nhiên.

“Không, tôi chưa bao giờ có ý định như vậy, tôi chỉ lo là… Tử Vực muốn đối phó với tôi”, Lâm Chính khẽ đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK