Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tà Cốc.

“Minh chủ anh minh! Quả nhiên người của Vu Sơn đã xông vào phạm vi phòng thủ của Thiên Thần Điện, bây giờ liên minh Vu Sơn đang đánh nhau với các cao thủ của Thiên Thần Điện, triền miên khó tách rời!”

Thiếu Xuyên cầm một hộp băng, quỳ một gối, giơ hộp lên trên đỉnh đầu, kích động hô lên.

Hoa Thiên Hải mỉm cười thản nhiên, ông ta nhận lấy hộp băng, mở ra rồi nhìn bình năng lượng bên trong đó, nụ cười càng tươi.

“Con ả Vu Hồng kia, không biết Ngũ Phương Băng Nguyên am hiểu về băng thuật nhất sao? Muốn chế tạo hộp băng chắc chắn để đựng bình năng lượng không dễ dàng gì, tôi chỉ cần tìm một người cầm lấy hộp rỗng là có thể dụ cô ta bước vào chỗ mai phục của Thiên Thần Điện rồi! Chỉ có thể nói người phụ nữ này quá ngu dốt!”

“Minh chủ, bây giờ tất cả cường giả ở núi Thiên Thần đều đã xuất hiện, Lôi Trạch Thiên Các vẫn chưa tập hợp xong, nếu phát động tiến công, tôi nghĩ núi Thiên Thần chắc chắn sẽ nhân cơ hội này để tập trung lực lượng, tiên phong đi tiêu diệt liên minh Vu Sơn, chúng ta cần gì phải ra tay ngay lúc này, tại sao không núp phía sau đánh lén Thiên Thần Điện?”

Thiếu Xuyên ôm quyền nói.

“Không cần gấp gáp!”

Hoa Thiên Hải híp mắt: “Mặc dù thực lực của liên minh Vu Sơn không được xem là mạnh lắm, nhưng cũng có vài vạn người, tôi muốn bọn họ làm tiêu hao thể lực của Thiên Thần Điện trước, xem thử xem Thiên Thần Điện có điều cao thủ ở những nơi khác về hay không, nếu như điều tất cả người ở những nơi khác về hết thì chúng ta sẽ nhân cơ hội lẻn vào!”

“Vâng, minh chủ!”

“Đúng rồi, Thánh Quân Diệp Viên đang ở đâu?”

“Thuộc hạ không biết”.

Thiếu Xuyên lắc đầu: “Đến nay vẫn không điều tra được tung tích của Diệp Viêm…”

“Thế sao?”

Hoa Thiên Hải sờ bình năng lượng, thản nhiên cười nói: “Vu Hồng tốn công tốn sức để tìm thứ này, là vì để đối phó với Diệp Viêm, nếu đã vậy thì để tôi thay cô ta hoàn thành chuyện này”.

“Ha ha…”

Lòng Vu Hồng nguội lạnh như tro tàn, đã hoàn toàn tuyệt vọng với thành viên của liên minh này.

Cô ta biết nguyên nhân những người này không chịu ra tay rất đơn giản, bọn họ không muốn trở thành kẻ chết thay!

Những cường giả của Thiên Thần Điện có thực lực rất mạnh, bây giờ bọn họ lại có thêm bí thuật của Thánh Quân Diệp Viêm tăng thêm sức mạnh, người nào người nấy đều có bản lĩnh hơn người, vô cùng đáng sợ.

Cho dù là Vu Hồng cũng không thể chiếm được chút lợi thế nào, chứ đừng nói tới bọn họ!

Cho nên bọn họ không muốn tiên phong dẫn đầu, mà chỉ muốn ở hoa tay múa chân ở hậu phương.

Bọn họ đang chờ những thành viên của liên minh ở tiền tuyến làm tiêu hao hết thể lực của Thiên Thần Điện, sau đó họ sẽ ra tay thu hoạch.

Thật sự là lên kế hoạch tính toán tỉ mỉ.

Nhưng phần lớn người ở tiền tuyến đều là người của Vu Sơn, chỉ dựa vào một mình Vu Sơn, làm sao có thể chống lại nhiều cao thủ như thế chứ?

Vu Hồng bỗng hét lên: “Lui! Người Vu Sơn nghe mệnh lệnh của tôi, toàn bộ rút lui!”

Đám người Vu Sơn nghe thấy vậy, họ không hề chần chừ, lập tức lùi về phía sau.

Người của các thế tộc liên minh khác ngạc nhiên.

“Vu Hồng minh chủ, tại sao lại rút lui vậy?”

Có người hỏi.

“Đám tham sống sợ chết các người, các người không đánh, dựa vào đâu mà bắt Vu Sơn đánh chứ?”

Vu Hồng chửi ầm lên, cô ta dùng một chưởng đánh bay kẻ địch ở trước mặt, sau đó đột nhiên xoay người lại bật người nhảy đi.

“Nếu đã đến thì đừng đi nữa, đều ở lại đây hết đi!”

Tên cường giả cảnh giới Bán Lục Địa Thần Tiên kia đột nhiên quát lớn, ông ta cũng bật nhảy lên, giống như đang đạp lên hư không, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Vu Hồng, ra tay tung một chưởng.

Sức mạnh của một chưởng này có thể đánh vỡ ngọn núi lớn nặng ngàn cân.

Vu Hồng nhanh chóng xuất chưởng chống lại.

Nhưng khi hai chưởng va chạm với nhau.

Đùng!

Khí tức đáng sợ tỏa ra.

Người đàn ông bị đẩy lui mấy bước.

Vu Hồng cũng bị đẩy ngã ra hơn mười mấy mét, khí huyết trong cơ thể trở nên rối loạn, cô ta phun ra một ngụm máu nóng.

“Tông chủ mau đi đi, chúng tôi sẽ bảo vệ cô!”

Bây giờ đám người của Vu Sơn đã xông đến đây, chém về phía người đó.

Đôi mắt hoa đào của Vu Hồng run rẩy, vô cùng không cam lòng.

Nhưng nếu bây giờ cô ta chiến đấu lần nữa, chắc chắn sẽ chạy không thoát, cô ta chỉ có thể cắn chặt răng, quay đầu bỏ chạy.

Toàn quân liên minh Vu Sơn tan rã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK