Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ông chủ Chư và tổng giám đốc Hạ cũng cười nhạo theo.  

 

“Chờ lát nữa sẽ biết thôi”, Tôn Hàn cũng lười đôi co, dợm bước quay đi.  

 

Dường như Lâm Đề không định buông tha cho anh, nhanh tay nhanh mắt chặn anh lại rồi cười hề hề, “Anh Tôn, đừng đi vội chứ! Mới gặp nhau thôi mà, chúng ta trò chuyện thêm một lúc đi”.  

 

“Ồ ồ, à phải, sắp đến giờ vào tiệc rồi, anh Tôn ngồi ở đâu thế, lát nữa tôi đến kính rượu anh nhé?”  

 

Dứt lời, Lâm Đề bèn nhìn anh với vẻ thăm dò.  

 

Buổi họp mặt hôm nay được tổ chức theo hình thức tiệc rượu, mỗi bàn đều có danh sách, cứ theo danh sách mà làm.  

 

Vị trí càng gần sân khấu chính, chứng minh địa vị càng cao, tầm quan trọng của công ty càng lớn.  

 

Lâm Đề ngồi ở hàng hai.  

 

Chỉ hai bàn!  

 

Anh ta muốn xem thử, tên Tôn Hàn này có tư cách ngồi hàng thứ mấy?  

 

Hay là vốn dĩ không có chỗ cho Tôn Hàn.  

 

“Có lẽ không có chỗ ngồi của tôi đâu”, Tôn Hàn thành thật đáp.  

 

Có thể hôm nay Liễu Y Y đoán ra anh sẽ đến, nhưng lại không chắc chắn, chưa chắc sẽ chuẩn bị chỗ cho anh.  

 

“Ha ha ha, không có chỗ ngồi thì anh đến đây làm gì? Anh Tôn à, anh là con khỉ được mời đến đây làm xiếc sao?”  

 

Lâm Đề lập tức ôm bụng cười to.  

 

Chính vì tiếng cười của anh ta quá lớn, đã thu hút rất nhiều sự chú ý và tiếng xì xào bàn tán.  

 

Mấy người ở gần đó lập tức rủ rỉ kể với người khác. Chẳng mấy chốc, rất nhiều người đã biết nội dung cuộc đối thoại của hai người họ, sau đó chỉ trỏ vào Tôn Hàn với vẻ khinh bỉ.  

 

Những người ở hội trường này đều là ông chủ lớn hoặc người phụ trách của trung tâm thương mại.  

 

Nhưng không một ai dám nói mình có thể thoải mái lấy vị trí kệ hàng ở trung tâm thương mại của sáu tỉnh Tây Nam!  

 

Chuyện này cần mạng lưới quen biết rất rộng lớn, khó mà diễn tả được!  

 

E rằng Giang Châu vẫn chưa có ai đủ bản lĩnh này đâu!  

 

“Chỗ ngồi của cậu Tôn là bàn đầu tiên!”  

 

Đúng lúc này, một giọng nói hào sảng bỗng vang lên.  

 

Tất cả đều đưa mắt về phía ấy, trông thấy Phương Minh Nguyệt mặc Âu phục trắng đang chầm chậm tiến lại gần.  

 

“Giám đốc Phương!”  

 

“Chào giám đốc Phương!”  

 

“…”  

 

Tất cả quan khách đều nhường đường và lịch sự chào Phương Minh Nguyệt.  

 

Không ai xa lạ gì với Phương Minh Nguyệt cả.  

 

Trước đây là giám đốc điều hành xinh đẹp và trẻ tuổi nhất của công ty quốc tế Phong Hoả, đã vang danh khắp nơi từ mấy năm trước.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK