Lý Tông Đạo thực sự không muốn quan tâm đến chuyện này nữa, ông ta giờ chỉ còn nghĩ đến trụ sở chính thôi. Nếu không phải do Vương Bách Xuyên làm chậm trễ thì ông ta đã đến trụ sở chính nhậm chức từ lâu rồi.
Nhưng Vương Bách Xuyên hoàn toàn không muốn đợi, thế nên liền sầm mặt uy hiếp: "Đến lúc đó? Ha ha, ai mà biết khi nào Tôn Hàn mới đi, đến lúc đó lại nhảy ra một tên Tổng giám đốc khác rồi bảo tôi chờ tiếp sao? Lý Tông Đạo, đừng có nhiều lời, tôi mà không làm được Tổng giám đốc thì anh cũng đừng hòng yên ổn!"
Lý Tông Đạo chỉ muốn Vương Bách Xuyên bị xe tông ngay lập tức thì ông ta mới hả dạ. Nhưng điểm yếu của ông ta đang nằm trong tay Vương Bách Xuyên, ông ta có thể làm gì được chứ?
Ông ta suy nghĩ hồi lâu mới nói: "Công ty quốc tế Phong Hỏa là sếu đầu đàn trong ngành thời trang, vô cùng nổi tiếng trên trường quốc tế. Họ đang có ý định tiến quân vào thị trường Tây Nam, chẳng mấy chốc sẽ đến thành phố Giang Châu để tìm đối tác".
"Đây mới chỉ là bước đầu để công ty quốc tế Phong Hỏa bước vào thị trường Tây Nam, nhưng lại có ý nghĩa hoàn toàn khác đối với các công ty khác. Chỉ cần cậu có thể khiến công ty thời trang Sâm Uy trở thành đối tác của công ty quốc tế Phong Hỏa, việc thay thế Tôn Hàn cũng là điều hiển nhiên!"
"Công ty quốc tế Phong Hỏa trước nay luôn nhằm vào những thiết kế mốt nhất, theo kịp trào lưu. Cậu hãy bỏ nhiều công sức để nghiên cứu công ty quốc tế Phong Hỏa, giành lấy cơ hội hợp tác này!"
Sau khi kinh ngạc, Vương Bách Xuyên vô cùng vui mừng: "Công ty quốc tế Phong Hỏa đến Tây Nam sao? Được lắm, tôi nhất định phải lo vụ này. Chỉ cần có thể hợp tác với công ty quốc tế Phong Hỏa thì Tôn Hàn có không muốn đi cũng không được!"
Công ty thời trang Sâm Uy cũng là công ty thời trang có tiếng trên thương trường, nhưng so với công ty quốc tế Phong Hỏa thì như con ngựa gầy so với con voi to lớn mà thôi, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Nếu có thể nắm quyền hợp tác với công ty quốc tế Phong Hỏa thì là một công lao lớn đối với tổng công ty, chắc chắn có thể lấy được vị trí Tổng giám đốc của một chi nhánh.
"Ừ, cậu đi làm đi. Tôi tiết lộ tin tức về công ty quốc tế Phong Hỏa trước cho cậu, đây là lần cuối cùng tôi giúp cậu đấy! Có thể hợp tác với công ty quốc tế Phong Hỏa không thì cậu tự lo liệu đi, sau chuyện này tôi sẽ rời khỏi thành phố Giang Châu!", Lý Tông Đạo nhắc nhở.
Sau khi công ty quốc tế Phong Hỏa tìm kiếm đối tác ở thành phố Giang Châu xong, Lý Tông Đạo sẽ không còn lý do gì để tiếp tục ở lại chi nhánh Giang Châu nữa, không đi cũng phải đi.
Lúc đó mà Vương Bách Xuyên vẫn chưa xử lý xong Tôn Hàn thì ông ta cũng không quan tâm nữa.
Cùng lúc đó, Tôn Hàn và Liễu Y Y một trước một sau đi vào văn phòng Tổng giám đốc.
"Tôn Hàn, tôi muốn từ chức!", Liễu Y Y đột nhiên thốt lên.
Tôn Hàn hơi kinh ngạc, sao cô lại làm như vậy?
Nhưng anh hiểu ra ngay: "Vì Lý Tông Đạo chất vấn học vấn của cô ngay trước mặt mọi người sao? Liễu Y Y, sao cô lại yếu đuối như vậy?"
Liễu Y Y cắn răng, vô cùng uất ức, cô không nói năng gì.
Lý Tông Đạo chỉ dùng một câu chất vấn học vấn của cô thôi đã phủ nhận hết tất cả nỗ lực của cô, giẫm đạp lên lòng tự tôn của cô!