Thế nhưng, người phụ nữ này mới đeo nhẫn đính hôn.
Tôn Hàn lập tức đoán ra đó là ai.
Đỗ Tiên!
"Đây là tổng giám đốc Đỗ Tiên, là chủ của công ty bất động sản Ngọc Lan! Có điều cậu chủ Tôn thân phận cao quý như vậy, có lẽ chưa từng nghe tới công ty bất động sản Ngọc Lan!"
Trương Tam khách sáo giới thiệu.
Đỗ Tiên cũng nở nụ cười lịch sự.
Bất động sản Ngọc Lan, Tôn Hàn đương nhiên biết. Không chỉ biết đơn thuần mà còn biết tận gốc gác của nó.
Nhưng ngoài mặt, Tôn Hàn đương nhiên tỏ ra mình không biết gì cả.
Anh cười nói: "Giờ không phải đã biết rồi sao? Chị Đỗ trông chắc chỉ lớn hơn tôi một hai tuổi, chắc là sắp ba mươi chăng?"
"Nói ra cũng xấu hổ. Tôi nay đã hai tám rồi mà vẫn chẳng nên cơm cháo gì".
"Vậy mà chị tự mình mở được một công ty bất động sản, thực sự khâm phục!"
"Sao cậu chủ Tôn lại nói vậy chứ! Cậu là thiếu gia nhà giàu, cả đời này không cần vướng bận những chuyện tầm thường như vậy. Tôi sao có thể so với cậu được chứ".
"Trương Tam, nếu cậu chủ Tôn đã tới rồi thì gọi đồ ăn lên đi!"
Đỗ Tiên vô cùng khách sáo nói.
"Được".
Trương Tam gật đầu rồi nhấn chuông gọi đồ ăn.
Sau đó hắn lại nhìn Tôn Hàn, cười nói: "Cậu chủ Tôn, lần này chủ yếu là do giám đốc Đỗ rất muốn làm quen với cậu, cho nên tôi mới mạo muội đưa cô ấy đến cùng, mong cậu chủ Tôn bỏ quá cho!"
"Giám đốc Trương nói gì vậy, được ăn cùng mâm với người đẹp như giám đốc Đỗ đây tôi mừng còn không kịp ấy chứ!"
Tôn Hàn nói đùa một câu.
Bầu không khí có vẻ vô cùng vui vẻ hòa thuận.
Trên bàn đã bày đầy đồ ăn, ba người uống một chút rượu.
Lúc này Đỗ Tiên mới mở lời: "Đúng rồi, cậu chủ Tôn lần này tới Ma Đô định đi thăm thú du lịch hay là phía bất động sản Long Phong đang có ý định thâm nhập thị trường bất động sản Ma Đô?"
Bất động sản Long Phong có thể nói là công ty bất động sản mạnh nhất cả nước. Thực lực của nó thì không cần nói, nếu nó là số hai, thì khó có công ty nào dám xưng là số một.