Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đi đi, chúng ta kiếm chỗ nào ngồi đã. Anh rể em bận nên phải một lúc nữa mới tới được”, Diệp Tô thân thiết khoác tay Từ Tiểu Bân rồi đi về phía quán trà.

 

Sau khi ngồi vào quán rồi, Diệp Tô lập tức hỏi dò Từ Tiểu Bân về công việc mấy năm qua, còn Tôn Hàn thì bị bơ như người vô hình.

 

Tôn Hàn cũng không quan tâm, nhiều năm trước họ đã thế này rồi.

 

Nên anh tự thưởng thức trà thôi.

 

Từ Tiểu Bân cười lớn nói: “Chị Diệp Tô, chị đã nghe đến đầu tư nguyên thạch chưa?”

 

Đầu tư nguyên thạch?

 

Lẽ nào Từ Tiểu Bân phát tài từ đây?

 

Diệp Tô hỏi: “Đó là gì?”

 

Thật ra, mấy năm qua, Diệp Tô sống ở tỉnh cũng rất ổn, cô ta làm việc ở một xí nghiệp cao cấp, còn gia đình chồng sắp cưới thì có công ty riêng với giá trị lên đến hơn mười triệu.

 

Hình như họ hàng chẳng có ai khá hơn cô ta cả.

 

Song không ngờ cậu em họ Từ Tiểu Bân này lại lái một chiếc xe hai triệu.

 

Phải biết rằng xe của chồng sắp cưới cô ta đã là một chiếc A6 rồi.

 

Điều này khiến Diệp Tô thấy hiếu kỳ và thầm nghĩ, nếu Từ Tiểu Bân có thể dẫn dắt họ trong lĩnh vực ấy thì khéo họ còn giàu hơn cũng nên.

 

Chứ một công ty có giá trị mười triệu cũng chẳng là gì ở tỉnh này cả.

 

“Đây là một loại nguyên thạch mà Anh mới khai thác được, nghe nói nếu khai quật lên thì sẽ lấy được các nguyên tố có giá trên trời. Giờ mọi người đều kháo nhau là nếu đổi sang đô la Mỹ thì mỗi gam có giá mấy triệu đô luôn đấy…”

 

“Cho nên giá của loại nguyên thạch này ở bên Anh đang tăng đột biến, đúng là thần kỳ!”

 

“Nhưng bên trên đã bác bỏ thông tin này, để dân nước mình không đổ xô đi mua nữa! Thế nên không có quan hệ thì đừng mơ mua được, em cũng ăn may có đứa bạn rủ mua thử, không ngờ mới một tháng đã kiếm được hơn năm triệu”.

 

Vốn Từ Tiểu Bân cũng không định kể chuyện này ra, nhưng thấy ánh mắt ngưỡng mộ của Diệp Tô, cậu ta chợt nảy ra một ý, cho nên đã phóng đại sự việc lên.

 

Chẳng qua trước đó cậu ta đã giới thiệu với Tôn Hàn rồi, nếu không thì Từ Tiểu Bân còn định nói mình đã kiếm được hẳn mười triệu.

 

Diệp Tô nghe đến ngây người: “Kiếm tiền dễ thế thật á?”

 

“Chị Diệp Tô, em đã lừa chị bao giờ chưa? Nếu chị không tin thì lên mạng mà tra!”, Từ Tiểu Bân khẳng định nói.

 

Đúng là có thể tra thông tin về thứ này trên mạng, hơn nữa lợi ích đều được thổi phồng lên, không thì Từ Tiểu Bân đã chẳng bị lừa rồi.

 

Nhưng một khi đầu tư tiền vào đó rồi thì muốn bán đi sẽ rất khó.

 

Đây cũng là nguyên nhân khiến Từ Tiểu Bân bị hố.

 

“Thật á? Để chị tra thử”.

 

Diệp Tô nửa tin nửa ngờ lấy điện thoại ra bắt đầu tìm hiểu về nguyên thạch.

 

Kết quả thật sự khiến người ta kinh ngạc không thôi.

 

Chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, giá của nguyên thạch vàng này đã tăng gấp ba lần.

 

“Diệp Tô, nếu trong nước đã cấm thứ này thì phải có lý do, Từ Tiểu Bân ăn may nên kiếm được ít tiền, nhưng có lẽ hầu hết mọi người đều bị lừa nên chị đừng tin”, Tôn Hàn lên tiếng nhắc nhở.

 

Nhỡ Từ Tiểu Bân dụ Diệp Tô đầu tư vào đó rồi xảy ra chuyện gì thì họ hàng không nhìn mặt nhau nữa được mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK