Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

“Yên tâm, tôi đã tới rồi thì sẽ không bàng quan đứng nhìn. Có thể đưa tôi đến phòng họp của công ty chị không?”

 

“Việc này… chỉ có một mình cậu thì có ổn không?”, Vương Mai hoang mang hỏi lại.

 

Đưa Tôn Hàn lên phòng họp là chuyện nhỏ, nhưng vấn đề là lên rồi có tác dụng gì hay không.

 

“Mình tôi là đủ rồi”, Tôn Hàn điềm nhiên đáp

 

Vương Mai do dự một lát rồi sau cùng cũng gật đầu đáp: “Được, cậu Tôn, đi theo tôi!”

 

Với tình hình hiện tại, dù có được hay không cũng phải thử một phen.

 

Nếu không hành động thì Giang Hồi sẽ bị công ty ép kết thúc hợp đồng. Đến lúc đó, cô sẽ thân bại danh liệt.

 

Không những bị trục xuất khỏi giới giải trí mà sau này còn bị người đời chửi mắng, ảnh hưởng lớn đến cả cuộc sống bình thường.

 

Là người đào tạo, cũng là người chị nhìn Giang Hồi từng bước đi lên, Vương Mai không muốn thấy chuyện này xảy ra.

 

Cộc cộc!

 

Có người gõ cửa phòng họp.

 

“Ai đó?”

 

Một giọng nói quyền uy vọng ra từ bên trong.

 

“Là tôi, Vương Mai!”

 

“Vương Mai, cô lên đây làm gì? Vào đi!”

 

Vương Mai đưa Tôn Hàn vào trong, lúc này trong phòng họp chỉ có lác đác bốn năm người, đều là những người có tiếng nói trong công ty Phân Văn.

 

Còn Giang Hồi đang ngồi đối diện mấy người này như một phạm nhân đang chờ phán quyết.

 

Thấy Tôn Hàn đến, đôi mắt như đám tro đã lụi tàn của Giang Hồi đột nhiên như loé lên một tia sáng.

 

Anh ấy tới rồi!

 

“Vương Mai, chị làm gì vậy? Sao lại đưa một người ngoài vào phòng họp?”

 

Nhìn thấy người ngoài như Tôn Hàn, mấy người kia không vui ra mặt.

 

“Cậu Tôn là khách quý, cậu ấy tới là có việc muốn bàn với các vị!”, Vương Mai vội vã giải thích.

 

“Ồ, không biết cậu Tôn đây lai lịch thế nào, có thể tự giới thiệu chút không?”

 

Người ngồi ở giữa là một ông già hơi gầy, ông ta liếc nhìn Tôn Hàn, thấy gương mặt lạ hoắc này thì lập tức tỏ ra không mấy hào hứng.

 

Người này tên là Lưu Khôn Viễn, các cậu chủ giàu có ở Thượng Kinh về cơ bản ông ta đều quen biết. Mà Tôn Hàn này ông ta chưa từng gặp nên chắc chắn không phải thiếu gia nhà giàu máu mặt gì ở đất này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK