“Cậu Trương, cô Lâm không ở đây”.
Trông thấy Trương Tam, Lý Hổ theo bản năng rụt cổ lại.
Không phải ông ta nhát gan, mà có mấy tên côn đồ nào ở Ma Đô mà không sợ Trương Tam cơ chứ.
Hắn chính là trùm xã hội đen ở đây rồi.
Trương Tam lập tức tức tối quát: “Lý Hổ, mẹ kiếp, ông đang chơi xỏ anh Tôn đấy à? Có phải ông nghĩ đóng cửa vào rồi, ông có mấy tay đàn em ở đây thì ghê gớm lắm không? Có giỏi, ông bảo chúng nó động vào tôi thử xem”.
Trương Tam không hề coi đám đàn em của Lý Hổ ra gì, hơn nữa hắn cũng không lo đám đó dám làm gì mình.
Mà sự thật đúng là vậy, vừa trông thấy Trương Tam, đám tay chân của Lý Hổ đã co rúm lại, thậm chí còn không dám nhìn thẳng.
Bụp!
Đúng lúc này, Lý Hổ đột nhiên đạp chân lên bàn mạt chược rồi hét lớn lên: “Mẹ nó chứ! Mày tưởng mày là cái thá gì hả? Hôm nay, ông sẽ đập chết mày!”
Sau đó, Lý Hổ như đã bùng nổ, nhanh chóng cầm một cái ghế lên ném về phía Trương Tam.
Trương Tam không ngờ Lý Hổ dám ra tay với mình, may mà hắn né nhanh, không thì đã ăn trọn cả cái ghế vào người rồi.
“Chết tiệt! Ông chán sống rồi đúng không!”
Trương Tam gầm lên rồi đánh trả, sau đó còn tiện tay xách một cái ghế lên nện vào vai Lý Hổ. Lý Hổ kêu lên đau đớn rồi định đánh trả.
Nhưng Trương Tam nào cho ông ta cơ hội, hắn nhanh chóng đạp ngay vào bụng của Lý Hổ.
Vì quá đau nên Lý Hổ đã ngã xuống.
Bụp bụp!
Song, Trương Tam vẫn không nương tay, mà lại cầm ghế lên đập lia lịa xuống người Lý Hổ không chút do dự.
Đánh đấm bao năm, Trương Tam lạ thừa phải đối phó với dạng chó cùng dứt giậu như Lý Hổ thế nào, cứ phải đánh cho thừa sống thiếu chết rồi tính tiếp.
Nếu không chỉ có mình thiệt thân thôi.
“Anh Hổ!”
“Anh Hổ!”
Đám đàn em của Lý Hổ thấy ông ta bị đánh tơi bời nên không nhịn được nữa, định lao lên giúp.
Thấy thế, Trương Tam lập tức xách ghế lên chĩa về phía đám đó rồi nói: “Đây là chuyện của tao với Lý Hổ, đứa nào dám vào đây, ngày mai tao sẽ cho làm mồi cho cá hết”.
Câu nói ấy lập tức khiến đám kia phải khựng lại.
Trương Tam đã nói vậy thì không còn ai dám gây hấn nữa, đành phải trơ mắt nhìn Lý Hổ bị đánh thôi.
Bụp, bụp!
Trương Tam lại đạp mạnh cho Lý Hổ thêm mấy phát nữa thì mới hả giận.
“Lý Hổ, tôi hỏi lại ông lần cuối, cô Lâm đâu?”
Lúc này, toàn thân Lý Hổ bê bết máu, trông vô cùng thảm hại.
Lý Hổ cắn răng không chịu nói, sau đó liếc nhìn Tôn Hàn.