Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đường đến sân bay, Tôn Phát Tài chắp tay nói: “Việc ở đây xong rồi, tôi về trước đây”.

 

Tôn Hàn mỉm cười rồi bày tỏ lòng biết ơn từ đáy lòng: “Cảm ơn chú Tôn!”

 

Tình trạng hiện giờ của nhà họ Diệp có thể nói là được giải quyết một cách êm đẹp nhất rồi, nếu không có Tôn Phát Tài giúp sức thì Tôn Hàn không dám chắc mình có thể xử lý mọi việc thuận lợi như vậy, thậm chí Diệp Thị phá sản cũng chẳng phải chuyện gì bất ngờ.

 

Họ có thể cải tử hoàn sinh đã là một chuyện rất khó tin rồi.

 

Dù Tôn Hàn biết rõ Tôn Phát Tài làm vậy để anh phải mang ơn ông ta, nhưng dẫu sao thì ông ta cũng đã giúp anh được một việc lớn.

 

“Ha ha, Tôn Hàn, chúng ta cũng coi như hiểu nhau rồi nên cậu đừng nói mấy cái câu cảm ơn thiếu dinh dưỡng ấy nữa, chỉ cần sau này chú Tôn có gì cần, cậu cứ giúp tận lực là được”.

 

Tôn Phát Tài cười lớn rồi nói với vẻ sâu xa.

 

Tôn Hàn cũng cười đáp: “Chú Tôn đúng là người thẳng thắn”.

 

Ý của Tôn Phát Tài rất rõ ràng, nếu sau này ông ta có việc cần Tôn Hàn giúp thì anh không được phép từ chối.

 

Quá thẳng thắn luôn!

 

Nhưng Tôn Hàn không hề thấy Tôn Phát Tài nói vậy là quá đáng, mà là rất hợp lý.

 

Nếu chuyện gì cũng giấu giấu giếm giếm mới là khó chịu nhất.

 

Tôn Phát Tài cứ thẳng thắn như vậy càng dễ hiểu.

 

Người ta đã giúp anh một việc lớn, nếu mai này họ có việc cần anh giúp thì đương nhiên anh không được từ chối rồi.

 

“Ngoài ra, cậu đừng có quên chuyện tôi mời cậu làm cố vấn cấp cao cho Long Phong nhé!”

 

“Chú Tôn không đùa với cậu đâu, về cái là tôi sẽ bảo trợ lý soạn hợp đồng luôn đấy”.

 

Khi gần đến sân bay, Tôn Phát Tài chợt nhắc nhở.

 

Tôn Hàn cười đáp: “Chú Tôn đang cho tôi tiền mà vẫn sợ tôi không đồng ý ư?”

 

Giá mà Tôn Phát Tài thuê Tôn Hàn làm cố vấn cho Long Phong là năm trăm triệu một năm.

 

Thậm chí không cần đi làm mà vẫn có thể nhận tiền hàng năm.

 

Nếu là người khác thì đây có lẽ là chuyện tốt mà họ không dám mơ tới.

 

Đương nhiên với Tôn Hàn và Tôn Phát Tài mà nói thì đây không hẳn chỉ là chuyện tiền bạc.

 

Mà là vấn đề thân phận, sự ràng buộc giữa hai người.

 

“Cậu nhớ kỹ đấy nhé. Nếu rảnh thì nhất định phải đến đại bản doanh của Long Phong chơi, để chú Tôn đây thử cảm giác làm sếp của cậu nhé!”

 

“Nhất định ạ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK