Lâm Ảnh cũng không tính toán với Tôn Hàn nữa, vẻ mặt cô lúc này cũng trở nên nghiêm túc, nhưng lại có chút bối rối: "Tôi hơi sợ nói ra việc này"
Tôn Hàn lặng người hỏi lại: "Là người rất có thế lực sao?"
Lâm Ảnh thành thật đáp: "Đâu chỉ là có thế lực bình thường, mà là có cơ cánh vô cùng lớn! Hơn nữa, tôi cũng không dám chắc là người đó!"
Nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Lâm Ảnh thì xem ra cô thực sự có manh mối.
"Nói đi, tôi sẽ không để lộ ra ngoài đâu!"
"Vậy được, để tôi nói".
Lâm Ảnh đã hẹn Tôn Hàn ra đây thì ngay từ đầu cô đã không có ý định giấu.
Nghe Lâm Ảnh nói xong, vẻ mặt Tôn Hàn ngày càng nghiêm lại.
Nếu những điều Lâm Ảnh nói là thật, thì kẻ tình nghi thực sự đã có thể xác định được.
Người đó không ai khác mà chính là Diệp Vân Nghĩa!
Trước khi rời Ma Đô, Diệp Vân Nghĩa là khách quen của khu giải trí Tiêu Dương.
Thực ra anh ta còn từng theo đuổi Lâm Ảnh, nhưng Lâm Ảnh tìm mọi cách tránh né dù biết Diệp Vân Nghĩa có rất nhiều tiền.
Bởi cô nghe nói Diệp Vân Nghĩa này là một tên biến thái.
Có điều không phải cô gái nào làm ở club cũng đủ bản lĩnh từ chối cậu Hai nhà họ Diệp.
Tiểu Vũ và Tiểu Hoa là hai cô gái có quan hệ mật thiết với Diệp Vân Nghĩa.
Bọn họ rất thích tiền, chỉ cần khách cho tiền thì muốn họ làm gì cũng được.
Mà nhu cầu của Diệp Vân Nghĩa cũng chỉ có kiểu phụ nữ như vậy mới thỏa mãn được.
Vào đêm mà Tiểu Vũ và Tiểu Hoa mất tích, không ai biết họ đi đâu, làm gì!
Lâm Ảnh cũng không biết.
Nhưng Lâm Ảnh biết, tối đó Diệp Vân Nghĩa có tới club. Mà sau khi Tiểu Vũ và Tiểu Hoa mất tích thì Diệp Vân Nghĩa cũng đã rời Ma Đô.
"Vốn dĩ việc cậu Hai nhà họ Diệp rời khỏi Ma Đô, những cô gái làm việc trong khu giải trí như chúng tôi sẽ không biết. Nhưng có một lần tôi ra ngoài ăn cơm cùng một cậu ấm nhà giàu tình cờ nghe được".
"Đại khái là hình như cậu Hai nhà họ Diệp đã gây ra chuyện gì đó nên bị chủ tịch Diệp đuổi đi!"