Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một giọng nói quen thuộc vang lên.

 

Đó là Tô Văn - một nhân vật lớn ở Thượng Kinh, hơn nữa cách đây không lâu đã trở thành bộ trưởng trẻ tuổi nhất của Thiên Tử Đường.

 

Bóng người gầy gò đứng sau lưng ông ta hoà vào trong bóng tối, chỉ có đôi mắt sáng lên như con sư tử chứa đầy vẻ giết chóc và hờ hững.

 

Người này cất giọng lạnh lùng với vẻ bất kham.

 

“Dù cậu ta có giỏi đến mấy thì cũng không bằng bố mình được”.

 

Tô Văn lắc đầu nói: “Không thể so sánh vậy được! Ngày xưa, Tôn Hành Vương vẫn có gia tộc chống lưng nên làm gì cũng thuận lợi”.

 

“Võ thuật thì học theo lão thiên sư của Long Hổ Sơn nên rất giỏi”.

 

“Còn Tôn Hàn từ nhỏ đã thất lạc bên ngoài, cậu ta có thể tự vươn lên như ngày hôm nay thật sự khiến người ta phải thán phục”.

 

“Hơn nữa bây giờ, cậu ta đã quay về nhà họ Tôn rồi, Tôn Vượng Thịnh có vẻ sẽ sống thêm cả chục năm nữa, cho nên có thừa thời gian để bồi dưỡng cậu ta”.

 

“Cho nên sau này cậu ta sẽ có thành tựu ra sao thì chưa nói trước được đâu”.

 

Tô Văn nói một cách rất bình thản, nhưng vẫn không che được ý kiêng dè.

 

Trong thế hệ con cháu đời sau của nhà họ Tôn thì Tôn Khải Thành là xuất sắc nhất nên được coi là cậu chủ số một của Thượng Kinh.

 

Nhưng Tô Văn lại có cảm giác Tôn Khải Thành không đáng sợ bằng Tôn Hàn.

 

“Có mỗi thằng oắt con mà ông cũng sợ thế à? Tô Văn, sao ông càng sống càng thụt lùi đi thế?”

 

Người trong bóng tối cười lạnh nói.

 

Tô Văn không bực mà cười đáp: “Nhỡ con sư tử con mà mình coi thường sau này lại trở thành chúa tể của rừng xanh thì sao! Ngày xưa, lúc Tôn Hành Vương từ Long Hổ Sơn về Thượng Kinh, tôi cũng không chú ý, nhưng ai ngờ đâu chỉ một năm thôi mà ông ta đã đàn áp được hết thế hệ con ông cháu cha ở Thượng Kinh, nhiều năm sau còn trở thành thần thoại của quân khu phía Bắc!”

 

“Nếu không có anh ra tay thì khéo bây giờ, chính tôi cũng chỉ có thể ngước lên mà nhìn ông ta thôi”.

 

“Ninh Sinh, diệt cỏ phải diệt tận gốc, chắc anh cũng không muốn để Tôn Hàn báo thù cho bố mình chứ?”

 

“Ở Thượng Kinh thì mình không tiện ra tay, nhưng giờ Tôn Hàn đang ở Giang Châu, anh đi xử lý đi”.

 

Mặt Tô Văn tỉnh bơ như chỉ đang nói về một chuyện rất bình thường.

 

Còn người trong bóng tối kia tên là Ninh Sinh.

 

Gã cũng có trách nhiệm trong sự cố của Tôn Hành Vương.

 

Đúng hơn thì nếu không tại gã thì Tôn Hành Vương sẽ chưa chết được.

 

“Ông không sợ tội lộ mặt ra rồi thì ông sẽ gặp rắc rối à? Tô Văn, ông đừng quên giao ước của các gia tộc lánh đời chúng ta với Thiên Tử Đường và quân đội, đó là không được tham gia vào chuyện xã hội”.

 

“Đây là điều cấm kỵ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK