Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Có điều hiện giờ cũng đang gặp phải không ít khó khăn nên nhỡ đâu việc không thành thì chỉ sợ ông ngoại hy vọng càng nhiều, thất vọng càng nhiều”.  

 

Tôn Hàn dặn dò.  

 

“Ừm, tôi hiểu rồi”.  

 

Liễu Phương Phương gật đầu, lí nhí đáp. Nhưng sau đó, cô lại nói với vẻ khó xử: “Nhưng tôi thực sự không thể tiếp tục ở lại Ma Đô nữa”.  

 

“Kỳ nghỉ phép mà công ty cho tôi cũng đã sắp hết. Nếu không về thì sẽ khó ăn nói”.  

 

“Hơn nữa ở công ty còn một đống việc đang chờ tôi giải quyết…”  

 

Đó là công việc của Liễu Phương Phương ở công ty mỹ phẩm Lệ Lan. Mặc dù không phải cô không thể rời khỏi cái ghế tổng giám đốc ở Thượng Kinh nhưng đây là con đường sự nghiệp mà cô chọn nên cô không nỡ từ chức.  

 

Vậy thì bắt buộc phải quay lại.  

 

Tôn Hàn im lặng một lát rồi đáp: “Nếu như cô không để bụng thì cứ về trước đi”.  

 

“Nếu tôi không lấy được dự án đảo Lâm An thì sẽ quay về sớm thôi”.  

 

“Nhưng nếu lấy được thì cô cứ nói với người nhà sự thật. Họ cũng sẽ không nghĩ tình cảm của chúng ta có vấn đề”.  

 

Cháu rể hao tâm tổn sức nghĩ cách giúp nhà họ Diệp thì làm gì có ai bắt lỗi được cơ chứ.  

 

Ngược lại, nếu người ngoài nhìn vào cũng sẽ cho rằng đây chính là cách Tôn Hàn thể hiện tình yêu với Liễu Phương Phương.  

 

Liễu Phương Phương thoáng do dự nhưng sau cùng cũng gật đầu, đáp: “Như vậy cũng tốt, ngày mai tôi sẽ nói với ông ngoại, sau đó chuẩn bị về Thượng Kinh”.  

 

“Việc ở đây giao lại cho anh!”  

 

“Sẽ cố hết sức”.  

 

Tôn Hàn có thói quen không nói hết cả câu như vậy.  

 

“Được, tôi về Thượng Kinh chờ tin tốt của anh”.  

 

“Nếu mọi việc không thuận lợi thì anh cũng đã cố gắng hết sức rồi, tôi vẫn rất biết ơn anh”.  

 

……  

 

Sáng sớm hôm sau, Liễu Phương Phương tới từ biệt Diệp Hà Sơn, buổi chiều lên máy bay về Thượng Kinh.  

 

Còn Tôn Hàn vẫn ở lại Ma Đô.  

 

Sau khi tiễn Liễu Phương Phương, Tôn Hàn cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng cũng không biết tại sao lại cảm thấy có gì đó trống vắng.  

 

Có lẽ anh đã quen với sự có mặt của Liễu Phương Phương nên giờ không có cô, cảm giác như thiếu mất một thứ gì đó.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK