Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Cần đưa tay phải lên che miệng, không dám chắc chắn Tôn Hàn tính làm gì.

 

Chẳng lẽ anh thực sự đến đăng ký và nộp tiền đặt cọc ư?

 

Lúc này đây, Tôn Hàn không mất nhiều thời gian đã đi đến trước mặt Cố Vân Đào.

 

Hôm nay có rất nhiều người có ý muốn mua trang viên này, nên Cố Vân Đào rất hài lòng. Với chiều hướng này, có khả năng trang viên sẽ được bán cao hơn dự định.

 

Người bên ngoài không biết gì, chỉ biết công ty của bố anh ta sắp phá sản, số tiền bán đấu giá trang viên sẽ được dùng để trả nợ cho công ty của bố.

 

Chỉ có anh ta biết rằng, thực chất trang viên này đã được sang tên cho Cố Vân Đào từ lâu rồi. Điều này có nghĩa là, dù cuối cùng trang viên bán được bao nhiêu tiền thì khoản tiền ấy cũng đổ vào túi của Cố Vân Đào mà thôi.

 

Có số tiền này trong tay thì dù bố phá sản, Cố Vân Đào vẫn sẽ có thể sống sung sướng, không cần phải lo chuyện trang trải cuộc sống nữa.

 

Thế nên tâm trạng của anh ta vui vẻ vô cùng!

 

“Là anh?!”

 

Nhưng khi trông thấy Tôn Hàn, Cố Vân Đào bất ngờ vô cùng.

 

“Sao hả, trang viên này của anh đem đi đấu giá mà còn phải xem người tham gia à? Hay ý anh là tôi không đủ tư cách tham gia đấu giá?”, Tôn Hàn nhẹ nhàng hỏi.

 

Cố Vân Đào cười ha ha, ánh mắt hướng về phía Bạch Cần đang đứng bên ngoài, giọng đùa cợt, “Sao, vì muốn ngủ với cô ta mà chịu bỏ ra ngần này tiền để tham gia đấu giá à? Đừng trách tôi không nhắc nhở anh, giá bán của trang viên này có lẽ sẽ rơi vào khoảng một trăm năm mươi triệu. Đến hôm đấu giá, nhỡ Bạch Cần thấy anh không đủ tiền mua lại trang viên này rồi cãi nhau ầm ĩ với anh thì không hay đâu!”

 

Dự đoán trước đó của Cố Vân Đào chỉ từ một trăm mười triệu đến một trăm hai mươi triệu.

 

Nhưng khi thấy nhiều đại gia sẵn sàng bỏ tiền ra như vậy, anh ta cảm thấy giá bán sẽ có thể tăng lên rất nhiều.

 

“Đây là chuyện của tôi. Đăng ký đi”.

 

Tôn Hàn lười trả lời, lấy chứng minh thư và thẻ ngân hàng ra.

 

“Tuỳ anh thôi. Không ngờ ả Bạch Cần kia câu được con cá to thế đấy! Không vấn đề gì, chỉ cần anh đồng ý trả tiền là được thôi”.

 

Tuy Cố Vân Đào không mong Tôn Hàn tham gia đấu giá nhưng cũng chẳng thể ngăn cản. Sau khi dùng máy POS quét một triệu, anh ta đưa một tờ hoá đơn cho Tôn Hàn rồi cất tiếng, “Người tiếp theo!”

 

Thật ra thì Cố Vân Đào cũng ngạc nhiên lắm.

 

Tên họ Tôn kia ăn mặc rất bình thường, không ngờ lại dễ dàng chi ra một triệu như thế!

 

Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK