Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Tôn Đào mới nghiêm túc nhìn Tôn Hàn và đưa ra suy đoán, “Cậu và Liễu Phương Phương thật sự không có bất cứ quan hệ gì?”

 

Tôn Đào cảm thấy, nếu Tôn Hàn có quan hệ yêu đương với Liễu Phương Phương, thì khi bị bắt gặp đi với người phụ nữ khác, lẽ ra anh phải rất hoang mang và sợ sệt.

 

Nhưng gương mặt của Tôn Hàn lại chẳng hề có vẻ lo lắng gì.

 

“Thế cô Tôn nghĩ sao?”, Tôn Hàn hỏi lại.

 

Đã nói rõ đến mức này, dù Tôn Đào có không tin thì cũng phải bắt đầu tin lời của Tôn Hàn đều là thật.

 

Xem ra cô ta đã đoán đúng, Tôn Hàn chỉ là người bị Liễu Phương Phương dùng để lừa Trương Dương Phi.

 

Cũng vì muốn tốt cho em trai cô ta mà thôi.

 

“Cậu đến đây làm gì?”, Tôn Đào vẫn giữ nguyên giọng điệu bề trên.

 

Tôn Hàn lại đốp chát, “Còn cô Tôn thì sao?”

 

Tôn Đào khá buồn cười, cảm thấy tính tình Tôn Hàn đúng là không chịu kém miếng chút nào!

 

Mục đích đến đây chẳng có gì phải giấu cả, Tôn Đào bèn thành thật đáp, “Vị trí của trang viên này rất được, cũng có khả năng tăng giá, tôi định mua nó rồi để lại cho con trai”.

 

“Ồ”.

 

Khẽ gật đầu, Tôn Hàn cũng thật thà trả lời, “Tôi thì đến đây xem nhà cùng bạn. Trang viên này là nhà cũ của cô ấy. Lần này về đây để hoài niệm quá khứ thôi”.

 

“Cô ta ấy hả?”, Tôn Đào nhìn về phía Bạch Cần.

 

Tôn Hàn gật đầu.

 

“Có lẽ tôi biết cô ta là con gái ai rồi. Năm xưa cũng là một doanh nhân giỏi ở Thượng Kinh, tiếc là không đủ khôn ngoan, bị bạn làm ăn gài bẫy”.

 

“Hầy, con người sống ở đời, cái gì cũng có thể không có, ngoại trừ tiền. Nếu không thì người... bạn kia của cậu đã chẳng đến đây chứng kiến ngôi nhà của mình bị bán tới bán lui như thế. Cậu có đồng ý với câu nói này không, Tôn Hàn?”

 

Tôn Hàn buồn cười hỏi lại, “Việc tôi đồng ý hay không, quan trọng lắm à?”

 

Tôn Đào gật đầu, “Đúng là có đôi chút quan trọng”.

 

Lặng im giây lát, cô ta lại bổ sung, “Tôi cũng không ngờ hôm nay lại gặp cậu, nhưng nếu đã gặp rồi, thì thật ra tôi cũng có chuyện tìm cậu. Em năm của tôi không thích cậu ở cạnh Liễu Phương Phương, nên hy vọng tôi đuổi cậu ra khỏi Thượng Kinh”.

 

“Tôn Hàn, tôi biết rõ tiền lương hằng tháng của cậu khi làm ở công ty Lệ Lan, tiền lương năm cũng chỉ hơn mười nghìn tệ. Như vậy đi, tôi cho cậu năm triệu để cậu rời khỏi Thượng Kinh, thấy sao?”

 

Gương mặt của Tôn Hàn vừa có vẻ đương nhiên, lại vừa ra cái vẻ bố thí.

 

Như thể cho anh năm triệu đã là xem trọng anh lắm rồi.

 

Nhưng Tôn Hàn chỉ cười, “Cô không phải là người đầu tiên cho tôi tiền”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK