Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quá bất lực, Triệu Cường đành phụ hoạ, “Quản lý nói rất có lý, chúng ta nên chia nhau thanh toán!”  

 

“Mọi người thì sao?”, nghe được câu trả lời này, Chu Hàn bèn nhìn những người còn lại.  

 

Nếu những nhân viên ngồi đây không đồng ý, gã ta làm sao ép buộc được!  

 

Chu Hàn cắn răng mua chiếc A4L là vì thể diện, làm gì có nhiều tiền để chi trả bữa tiệc này.  

 

Huống chi, gã ta cũng đâu có điên, tối nay e rằng Trần Thanh Sương ăn tiệc xong sẽ vui vẻ đi với người bạn kia của cô ấy.  

 

Gã ta chẳng kiếm được lợi lộc gì, sao phải hào phóng chi tiền chứ?  

 

Chỉ là Chu Hàn vừa hỏi câu này xong, không khí đột nhiên trở nên rất lúng túng, chẳng ai trả lời.  

 

Ngộ nhỡ họ đồng ý, bạn của Trần Thanh Sương không thanh toán nữa, họ phải chia nhau ra trả thì phải làm sao?  

 

“Quản lý Chu à, tối nay bạn tôi sẽ thanh toán, vừa nãy đã hứa với mọi người rồi. Vậy nên quản lý Chu ngồi xuống trước đi”, Trần Thanh Sương không nhịn được nữa, bèn lên tiếng giải thích.  

 

Tuy cô ấy không muốn tiêu quá nhiều tiền của Tôn Hàn như thế, nhưng món ăn đều do Tôn Hàn gọi, Trần Thanh Sương lại không có nhiều tiền đến vậy, đành để anh trả thôi.  

 

Vẻ mặt của Chu Hàn đột nhiên trở nên rất đặc sắc.  

 

Có người thanh toán rồi?  

 

Sao không nói sớm chứ?  

 

“Phụt!!”  

 

Có người không kiềm chế được nữa nên bật cười, tuy đã kịp che miệng nhưng ai nấy đều nghe thấy rất rõ ràng.  

 

“Phụt… phụt…”  

 

Có đến mấy người không nhịn cười được nữa.  

 

Sắc mặt của Chu Hàn đã đen sì, nhìn sang Tôn Hàn bằng ánh mắt căm thù!  

 

Sao gã ta cứ có cảm giác tên Tôn Hàn này cố tình không nói rõ ra, làm cho gã ta khó xử!  

 

Chỉ vì muốn tránh việc thanh toán mà gã ta hành xử như một tên hề vậy!  

 

Kết quả là có người thanh toán rồi!  

 

Cảm giác này đúng là khó chịu!  

 

Đặc biệt là khi Chu Hàn vẫn còn đang đứng, mọi người đều ngồi nhìn gã ta rồi cười nhạo.  

 

Điều này khiến Chu Hàn càng xấu hổ hơn!  

 

“Quản lý Chu à, chúng ta đừng làm mất thời gian nữa, thức ăn sắp nguội mất rồi”, Tôn Hàn nhẹ giọng thúc giục.  

 

Tuy Tôn Hàn không lộ vẻ châm chọc, nhưngChu Hàn nghĩ đối phương chắc chắn đang cười mình!  

 

“Mọi người, ăn, ăn tiệc thôi!!”  

 

Chu Hàn thực sự không còn mặt mũi nói dông dài nữa, bèn bực bội ngồi xuống.  



“Phụt…” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK