Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Còn Tôn Hàn kia thì lái Mercedes, thanh toán một bàn ăn cả trăm vạn mà còn chẳng nhíu mày đến một cái.  

 

Nếu gã ta mà là phụ nữ thì cũng biết phải lựa chọn ai rồi!  

 

Đặc biết là hôm nay gã ta còn bị vào vai tiểu nhân mất hết thể diện, giờ đang nghẹn cục tức tận cổ, nếu không nghĩ cách chơi cho Tôn Hàn một vố thì sao mà chịu được đây!  

 

“Tôi sẽ cố…!”  

 

Tôn Hàn chợt cầm chén rượu lên rồi thử nhấp một ngụm, sau đó anh nhíu chặt hàng lông mày lại như rất khó uống.  

 

“Cậu không uống được thì đừng cố, đừng uống nữa!”, Trần Thanh Sương lòng nóng như lửa đốt.  

 

“Ha ha, ngụm đầu tiên thường là vậy, nhưng uống nhiều thì sẽ quen, như uống nước ấy mà”, Chu Hàn cười lớn nói.  

 

Mọi người đều thầm khinh bỉ, như uống nước, gã ta đang lừa ai vậy!  

 

Nếu uống quá nhiều rượu trắng, nhẹ thì đầu óc quay cuồng, nặng thì khéo còn phải nhập viện.  

 

Không thấy trên bản tin vẫn phát ra rả những trường hợp chết vì uống rượu đấy sao?  

 

“Ực!”  

 

Đột nhiên Tôn Hàn nghiến răng, cố gắng uống cạn chén rượu không còn một giọt.  

 

“Được lắm!”  

 

Chu Hàn cười phá lên rồi lại rót đầy chén của mình và Tôn Hàn.  

 

Sau đó, gã ta lại nâng chén nói: “Cậu Tôn đúng là người hảo sảng, tôi thích nhất kiểu người hào phóng như cậu đấy. Nào, chúng ta cạn thêm chén nữa cho tăng tình cảm nhé!”  

 

Lại cạn tiếp ư!  

 

Sau khi uống hai chén rượu vào bụng, mặt Chu Hàn cũng bắt đầu đỏ lên, có vẻ cũng hơi khó chịu rồi.  

 

“Quản lý Chu, thôi ăn đồ ăn đi, Tôn Hàn không uống được nhiều rượu vậy đâu”, Trần Thanh Sương lạnh mặt, cô ấy biết thừa Chu Hàn đang có ý gây khó dễ cho Tôn Hàn.  

 

Nhưng Tôn Hàn lại xua tay rồi tỏ vẻ gắng gượng nói: “Chẳng mấy khi vui thế này, uống thêm một chút cũng không sao đâu!”  

 

Ngay sau đó, anh lại chật vật uống cạn chén rượu.  

 

Uống xong, Tôn Hàn thấy toàn thân chếnh choáng như sắp ngã đến nơi.  

 

“Cậu không uống được nữa đâu!”  

 

Trần Thanh Sương có vẻ tức giận, sao Tôn Hàn không chịu nghe cô ấy khuyên nhủ vậy chứ!  

 

“Thôi mọi người ăn đi, không là đồ ăn nguội hết bây giờ”.  

 

Lúc này, chợt có một đồng nghiệp lên tiếng giải vây.  

 

Họ tin chắc Tôn Hàn mà uống tiếp thì kiểu gì cũng xảy ra chuyện, hôm nay anh đãi bọn họ ăn uống no say, mà họ lại chuốc cho anh say ngoắc cần câu thì trông sao được?  

 

Nhưng người này vừa lên tiếng đã bị Chu Hàn lườm cho một cái.  



“Ha ha, tửu lượng của cậu Tôn cao thật, quá siêu luôn! Chén cuối nha! Quy tắc ở chỗ chúng tôi là vậy, đã uống thì phải uống ba chén. Nếu cậu Tôn không đồng ý là không nể mặt tôi đâu đấy”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK