Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lý Ngọc Hoan vừa tới thì có nhiều người quen đã tới chào hỏi. Bây giờ Thẩm Tri Thu lui về sau đã ba năm, giờ vừa mới tái xuất nên không ai nhận ra cô ấy.  

 

"Thẩm Tri Thu! Người này là Tôn Hàn, tự nhận là bạn của anh họ tôi!"  

 

Lý Ngọc Hoan giới thiệu hai người với ánh mắt quái dị. Còn Trương Tinh Tinh là một người thừa trong suy nghĩ của hắn nên hắn không giới thiệu.   

 

"Wow, cô ấy chính là Thẩm Tri Thu à! Xinh đẹp thật đấy! Cậu Hoan cao tay thật, mời được cả Thẩm Tri Thu!"  

 

"Nghe nói cô Thẩm đã hơn ba mươi rồi mà chẳng khác gì mới đôi mươi, giữ gìn nhan sắc tốt thật đấy!"  

 

"Cô Thẩm, tôi là fan của cô..."  

 

Thẩm Tri Thu rất nổi tiếng, vừa được nhận ra là đã được vây lấy.  

 

Sắc mặt Lý Ngọc Hoan liền trở nên kiêu ngạo. Hắn bảo sẽ đưa Thẩm Tri Thu tới là Thẩm Tri Thu liền tới, thế nên hắn cảm thấy nở mày nở mặt.  

 

Lúc này, Tôn Hàn bị đám người vô thức ngó lơ liền nhìn ngó xung quanh, sau đó hỏi với sắc mặt vô cùng thản nhiên: "Lý Anh đâu, sao không thấy đâu cả?"  

 

Nhắc đến Lý Anh là tất cả mọi người đều nhìn về phía Tôn Hàn.   

 

"Tôn Hàn, anh không phải bạn của anh họ tôi sao, vậy anh gọi điện hỏi không phải là biết rồi sao". Lý Ngọc Hoan đột nhiên nghĩ ra một điều, liền hỏi ngay.  

 

Trước đó sao hắn không nghĩ ra nhỉ, Tôn Hàn có quen Lý Anh thật không thì gọi điện là biết.  

 

"Tôi không có số điện thoại. Nhưng anh ta mà nhìn thấy tôi thì chắc chắn sẽ rất vui mừng", Tôn Hàn nói mà mặt không biến sắc.  

 

"Phụt!"  

 

Không biết là ai bật cười, họ cảm thấy Tôn Hàn nói vô cùng buồn cười.  

 

Tôn Hàn cũng đâu phải mỹ nữ gì, sao Lý Anh nhìn thấy Tôn Hàn lại vui mừng được chứ?  

 

"Tôi nghĩ rằng cậu Anh hoàn toàn không biết người này, anh ta chỉ là kẻ mặt dày đến nịnh nọt mà thôi, tôi đã gặp quá nhiều trường hợp thế này rồi!"  

 

"Đúng đấy. Cậu Hoan à, sao cậu lại đưa loại người này đến, nếu cậu Anh mất hứng thì phải làm sao?"  

 

Lý Ngọc Hoan cũng cười rất vui vẻ, trước đó hắn suýt nữa bị Tôn Hàn dọa, nghĩ rằng Tôn Hàn là bạn của anh họ hắn thật.  

 

Bây giờ thì hắn biết chắc chắn là Tôn Hàn nói khoác. Cái gọi là bạn bè chỉ do Tôn Hàn tự bịa ra mà thôi.  

 

Anh họ của hắn hoàn toàn không biết Tôn Hàn.   

 

Lúc hắn đang định nói vài câu ra oai thì thấy một thanh niên được đẩy trên xe lăn ra.  

 

"Cậu Anh đi ra rồi!'  

 

 

 

"Cậu Anh đi ra rồi!"  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK