Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ngay tức thì, những người còn lại đều giơ ly lên, chuẩn bị kính rượu với Trần Thanh Sương.  

 

Chu Hàn lập tức lên tiếng, “Đừng vội kính rượu, tôi muốn nói chuyện này trước”.  

 

Tất cả đều khó hiểu nhìn Chu Hàn, vẻ chăm chú lắng nghe.  

 

“Ừm, thì… phòng thiết kế của chúng ta là một gia đình, mọi người nên giúp đỡ và yêu thương nhau, đúng không nào?”  

 

“Đương nhiên rồi!”  

 

“Dưới sự lãnh đạo của quản lý Chu, chúng ta còn thân thiết hơn cả gia đình!”  

 

“…”  

 

Mọi người phụ hoạ.  

 

“Đúng vậy, chính vì chúng ta là một gia đình, nên tôi quyết định, mọi người sẽ cùng chia nhau thanh toán bữa tiệc sinh nhật này của Trần Thanh Sương!”  

 

“…”  

 

Tất cả đều ngẩn ra.  

 

Chia nhau thanh toán?  

 

Đùa cái quái gì vậy hả!  

 

Tổng cộng có mười một, mười hai người ở đây, nếu chia ra thanh toán, vậy mỗi người phải trả ít nhất hơn năm nghìn tệ!  

 

Tuy những người ngồi đây đều có lương hơn mười nghìn, nhưng vấn đề là ai lại hào phòng chi bốn, năm nghìn tệ cho một bữa ăn chứ!  

 

Có điều, chẳng ai nói gì cả, mặc Chu Hàn nói tiếp.  

 

Dù gì thì ở công ty, chính Chu Hàn đã hứa tối nay gã ta sẽ mời tiệc!  

 

Sắc mặt Chu Hàn đã đỏ bừng. Lúc ở công ty, gã ta đã hứa sẽ thanh toán bữa ăn này, giờ lại nuốt lời, tất nhiên là thấy rất xấu hổ.  

 

Nhưng Chu Hàn nghĩ kĩ lại thì, gã ta đãi tiệc vì có ý với Trần Thanh Sương, nhưng cô ấy lại dẫn một người bạn quái quỷ đến đây, ngộ nhỡ họ có quan hệ mập mờ gì đấy thì sao?  

 

Thế thì gã mất tiền oan uổng à!  

 

Hơn nữa, mấy người này gọi món đúng là quá đáng.  

 

Vì túi tiền, Chu Hàn đành tiếp tục trơ mặt nói tiếp, ra vẻ ‘rất hợp tình hợp lý’, “Thực sự không phải do Chu Hàn này không nỡ bỏ tiền ra, mà vì hôm nay là sinh nhật Thanh Sương, nếu chỉ có tôi thể hiện thành ý thì chắc chắn mọi người sẽ thấy áy náy. Vậy nên tôi mới quyết định chia nhau thanh toán, để mọi người cùng nhau vui vẻ mừng sinh nhật Thanh Sương, cũng để Thanh Sương cảm nhận được lòng thành của mọi người!”  

 

Ngay lập tức, đồng nghiệp trong phòng đều lộ vẻ khinh thường. Không nỡ chi tiền thì cứ nói thẳng ra đi!  

 

Việc gì phải làm ra vẻ đường hoàng như thế!  

 

Đồng nghiệp nam ngồi cạnh Chu Hàn kéo góc áo gã ta, định nhắc rằng tối nay có người thanh toán rồi, Chu Hàn không cần mặt dày tránh né chuyện thanh toán nữa, xấu hổ lắm!  

 

Nhưng Chu Hàn lập tức trừng mắt nhìn người đó, hỏi ngay, “Triệu Cường, cậu thấy tôi nói có lý không?”  

 

“Quản lý…”  



Ánh mắt của Chu Hàn càng hung dữ hơn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK