Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Vậy nên anh Tôn cảm thấy Y Y không còn là Y Y lúc trước nữa?”  

 

Trần Hương sẽ không nói mấy câu ly gián để làm mâu thuẫn của hai người tăng lên.  

 

Tôn Hàn nhíu mày đáp, “Có lẽ vậy. Nhưng phần lớn vì tôi không thích thói quen hành sự thiếu quyết đoán của Y Y. Sao thế, Y Y nhờ cô tìm tôi à?”  

 

“Hôm nay Y Y có gọi điện kể với tôi, là tôi tự hẹn gặp anh. Anh cũng biết tính của Y Y rồi đấy. Sao cô ấy có thể chủ động cầu xin anh tha lỗi chứ?”, Trần Hương nói bằng giọng nửa đùa nửa thật.  

 

Tôn Hàn nghĩ cũng phải. Với tính cách ngoan cố của Liễu Y Y, chịu cúi đầu mới là lạ.  

 

“Đồ ăn đến rồi đây! Hai vị muốn uống gì không?”, đúng lúc này, ông chủ quầy đồ nướng đã vui vẻ dọn món ra.  

 

“Bia nhé. Anh Tôn thấy được không?”  

 

“Ừ”.  

 

Ông chủ mang một thùng bia đến, cả hai bắt đầu khui ra uống.  

 

Uống được hai chai, Trần Hương ngập ngừng một chút mới lên tiếng, “Anh Tôn này, thật ra anh cũng nên thông cảm cho Y Y. Bây giờ cô ấy là phụ trách của thương hiệu Y Minh Nguyệt, cũng đồng nghĩa với việc điều hành một công ty con quy mô lớn, vấn đề cần suy nghĩ chắc chắn không giống như trước nữa”.  

 

“Như Lâm Đề đấy, anh ta là con trai ông chủ chuỗi cửa hàng Tô Lan, mà chuỗi cửa hàng Tô Lan lại có ba mươi chuỗi trung tâm thương mại lớn ở Tây Nam. Đối với thương hiệu Y Minh Nguyệt sắp ra mắt, đắc tội Lâm Đề đồng nghĩa với chuyện sẽ bị nhiều chuỗi trung tâm thương mại quay lưng”.  

 

“Y Y không thể phớt lờ Lâm Đề, đây không phải là hành vi của một tổng giám đốc đạt tiêu chuẩn”.  

 

Đương nhiên là Tôn Hàn hiểu được đạo lý này.  

 

Nhưng có một số chuyện không thể nhìn theo cách đó.  

 

Thế nên, những lời nói của người hoà giải Trần Hương chẳng có ý nghĩa gì mấy.  

 

Tôn Hàn uống cạn ly bia rồi đổi chủ đề, “Y Minh Nguyện chuẩn bị tổ chức một buổi gặp mặt vào ngày mốt, có nhiều ông chủ của các trung tâm thương mại lớn sẽ tham gia. Theo tôi được biết, Y Minh Nguyệt các cô dự định sẽ ra mắt vào mùa đông, từ đây đến lúc đó còn hơn  nửa năm. Bây giờ đã bắt đầu cạnh tranh vị trí kệ hàng, có phải hơi sớm không?”  

 

Trần Hương trả lời, “Đúng là hơi sớm, nhưng cũng vì muốn chuẩn bị chu toàn thôi. Ý định của công ty là giành đủ vị trí kệ hàng trước, sau đó sẽ để thời trang Sâm Uy và quốc tế Phong Hoả thuê lại dùng. Chờ đến khi Y Minh Nguyệt ra mắt thì chỉ cần lấy về sử dụng là được”.  

 

Nói vậy thì Tôn Hàn hiểu rồi, cách làm này cũng không có gì không thoả đáng, phòng trước vẫn tốt hơn.  

 

“Được rồi, ngày mốt tôi sẽ đến tham gia, dùng cách của tôi để nói cho Y Y biết rằng, làm ăn có rất nhiều cách, mà cách thấp kém nhất chính là hạ mình nịnh nọt!”, Tôn Hàn thản nhiên nói.  

 

Trần Hương nghe vậy cũng hiểu anh chuẩn bị ra tay rồi.  

 

Nếu đã vậy thì cô ta không cần nhiều lời làm gì nữa. Dù sao thì năng lực của anh chưa từng làm người ta thất vọng.  

 

Tuy bây giờ Trần Hương đã giữ được tâm thế bình lặng, nhưng vẫn cảm thấy hâm mộ Liễu Y Y lắm.  

 

Cô ta đã tận mắt chứng kiến quá trình Liễu Y Y từ một người học việc, được Tôn Hàn bảo vệ và đưa lên vị trí tổng giám đốc Y Minh Nguyệt như thế nào.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK