Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

Chỉ cần Cố Đình ở công ty của ông ta thì công ty sẽ luôn có mối liên hệ với Tôn Hàn. Giới làm ăn vô cùng bấp bênh, bất cứ việc gì cũng có thể xảy ra. Nếu như công ty quảng cáo Long Thần có một người bảo vệ mạnh mẽ đến vậy thì con đường sau này sẽ chẳng còn khó khăn gì nữa.  

 

Tiếc là cậu Tôn hoàn toàn chẳng coi công ty quảng cáo Long Thần của ông ta ra gì.  

 

"Là do tôi suy nghĩ không chu đáo, mong cậu Tôn đừng trách".  

 

"Ừ".  

 

Tôn Hàn khẽ gật đầu, sau đó đưa Cố Đình rời đi.  

 

Những chuyện khác trong nội bộ công ty quảng cáo Long Thần đã không còn liên quan đến anh.  

 

Sau khi rời khỏi công ty quảng cáo Long Thần, Cố Đình ngồi lên chiếc Mercedes S-Class của Tôn Hàn, Tôn Hàn cũng không giải thích gì mà lái xe đi luôn.  

 

Cô ấy thấp giọng hỏi anh: "Anh Hàn, chúng ta đi đâu thế?"  

 

Tôn Hàn cười nói: "Tới nhà em".  

 

"Tới nhà em á, để làm gì vậy?"  

 

Cố Đình nghe thấy thế liền dấy lên hy vọng, đừng nói là...  

 

Nhưng tia hy vọng này nhanh chóng biến mất bởi lời giải thích của Tôn Hàn, cô ấy đã nghĩ quá nhiều. Nhưng chỉ thế thôi cũng đã khiến cô ấy vui vẻ.  

 

"Tới xem vết thương của chú Cố thế nào để anh còn liên hệ với giáo sư khoa Chấn thương chỉnh hình làm phẫu thuật cho chú ấy".  

 

Cố Đình cảm thấy thế thì làm phiền Tôn Hàn quá, nhưng cô ấy không thốt nổi nên lời. Vì tâm nguyện lớn nhất của cô ấy là bố có thể đứng lên.  

 

Mà tâm nguyện này có lẽ sẽ được thực hiện khi có sự giúp đỡ của Tôn Hàn.   

 

"Anh Hàn, anh, vì sao anh lại đối xử tốt với em như vậy?", Cố Đình vô cùng cảm kích anh.  

 

Hai bố con họ sống nương tựa vào nhau bao nhiêu năm nay, cô ấy đã phải chịu biết bao nhiêu tủi hờn, nếm trải sự bạc bẽo của thói đời.  

 

Cô ấy chưa từng nghĩ, có một ngày cô ấy được nhận sự quan tâm ấm áp đến vậy.  

 

Tôn Hàn liếc mắt nhìn cô ấy, mỉm cười: "Em quên là anh đã nói gì ở công ty quảng cáo Long Thần sao? Em là Cố Đình, là em gái của anh!"  

 

"Anh không tốt với em gái mình thì tốt với ai?"

 

Chỉ là...em gái thôi sao?  

 

Đây không phải đáp án mà Cố Đình mong muốn.  

 

Vào khoảnh khắc mà chị em Từ Kim Kiều biến sắc, Tôn Hàn trong mắt cô ấy hệt như một vị anh hùng đạp mây ngũ sắc đến giải cứu cô ấy vậy.  

 

Cô ấy đột nhiên tự cười giễu trong lòng, hóa ra cũng chỉ là em gái.  

 

"Vâng, em là em gái ngoan của anh Hàn".  

 

Cố Đình biết rằng Tôn Hàn cố ý nhấn mạnh, nếu như cứ cố bám lấy thì khoảng cách giữa cô ấy và Tôn Hàn sẽ chỉ càng lúc càng xa.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK