Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vì thế cũng có chút kính nể theo bản năng.  

 

Riêng người đi theo này đã là người của Thương Bộ Thiên Cửu Môn, vậy cũng đủ thấy người thanh niên đang ngồi trên ghế kia là nhân vật không đơn giản rồi.  

 

Lưu Phong cũng không dám huênh hoang nữa, gã nhìn Tôn Hàn rồi hỏi: “Xin hỏi quý danh!”  

 

Tôn Hàn lẳng lặng nhìn gã: “Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là ông Tề đã rút về nhiều năm, tự nhiên bây giờ lại nổi hứng muốn hàn huyên chuyện cũ với người anh em xưa cũ, các người về hỏi ý kiến ông Long đi”.  

 

Sắc mặt Lưu Phong lập tức trở nên rất khó coi.  

 

Chiếm quán bar này là họ tự ý làm.  

 

Tề Thiên Tại cũng đã im hơi lặng tiếng nhiều năm, dù ngày xưa ông ấy có tài ba đến mấy thì giờ cũng cao tuổi rồi, hơn nữa cũng đã mười năm ông ấy không giao thiệp gì với ông Long cả.  

 

Bọn họ chỉ cần giở chút thủ đoạn rồi uy hiếp là chiếm được quán bar ngay thôi.  

 

Quán bar này không đáng giá, nhưng mảnh đất này thì có, những tám trăm triệu đấy!  

 

Nhưng một khi ông Long mà biết chuyện này thì chưa bàn đến chuyện ông ta có ra mặt cho họ hay không, nhưng chắc chắn họ sẽ không có kết cục tốt đẹp gì cả.  

 

Dù là Tôn Hàn hay Tề Thiên Tại, bây giờ đều không có vẻ như đang đùa giỡn.  

 

“Ông Tề, tôi lùi một bước, ông muốn bán bao nhiêu thì tôi sẽ trả bấy nhiêu, được không?”  

 

Sau khi ngẫm nghĩ một lát, Lưu Phong lựa chọn nhận sai, lập tức xé nát hợp đồng mang theo đi.  

 

Tám trăm triệu đúng là to thật đấy!  

 

Nhưng nếu để ông Long biết được thì chắc chắn không phải chuyện tốt đẹp nữa rồi.  

 

Theo lý mà nói, Lưu Phong đã nhượng bộ, không có ý đồ với quán bar nữa thì kiểu gì Tề Thiên Tại cũng đồng ý mới đúng.  

 

Dẫu sao mỗi thời cũng mỗi khác, Tề Thiên Tại không còn mạnh như xưa nữa, còn Lưu Phong lại là tâm phúc của Tô Vấn Long.  

 

Nếu ông ấy dồn ép Lưu Phong quá cũng là chuyện không hay.  

 

Tề Tư Tuệ cũng nghĩ vậy, dù với giá thấp là năm mươi triệu thì họ cũng bán quán bar được rồi, giờ nếu được nhận một khoản tiền hợp lý thì bố cô ấy nên thuận ý thì hơn.  

 

Nhưng Tề Thiên Tại lại lắc đầu nói: “Tôi không có hứng thú với tiền bạc, quán này bán được năm mươi triệu hay hơn tám tră triệu cũng không có gì khác biệt với tôi cả”.  

 

“Nhưng tôi thật sự muốn đánh một trận với Tô Vấn Long, để xem mình đã thật sự già hay chưa!”  

 

“Cậu về thông báo đi!”  

 

Thái độ của Tề Thiên Tại rất kiên quyết, không cần thương lượng gì nữa.  

 

“Ông Tề, ông làm thế này thì quá đáng quá!”  

 

Lưu Phong nhăn măt, gã đã nhượng bộ rồi mà Tề Thiên Tại vẫn cứ lấn tới.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK