Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Không”, Tôn Hàn lắc đầu.  

 

Nhà họ Liễu có tính toán của mình thì anh cũng vậy, bây giờ không thể để Tôn Đào biết chuyện được.  

 

Vì chuyện này liên quan đến việc anh tiếp cận Tôn Vượng Thịnh.  

 

Tôn Đào quan sát Tôn Hàn hồi lâu nhưng anh không để ý nên bèn nghĩ chứng tỏ anh không biết thật rồi.  

 

Cô ta không hỏi tiếp nữa, vì đã mất hứng.  

 

Sau đó, Tôn Đào cứ thế ngồi ấn điện thoại, nghiên cứu về cổ phiếu của mình.  

 

Việc này thiết thực hơn!  

 

Nếu Tôn Hàn đã khiến Tôn Đào mất hứng thì cô ta sẽ không để ý đến anh nữa.  

 

Chín rưỡi!  

 

Nhà đấu giá và Cố Vân Đào lần lượt xuất hiện, họ đứng trên bục đấu giá nói dăm ba câu, sau đó cây búa nện xuống, đấu giá bắt đầu.  

 

“Tôi tin mọi người đã tìm hiểu về ngôi nhà của buổi đấu giá hôm nay rồi, cho nên tôi cũng không làm mất thì giờ nữa. Giá khởi điểm là một trăm triệu, mỗi lần trả giá thấp nhấp là năm triệu!”  

 

“Bắt đầu!”

 

Ban đầu, Cố Vân Đào định ra giá khởi điểm cho trang viên này chưa tới tám mươi triệu. Nhưng mấy ngày trước, anh ta thấy có khá nhiều người hứng thú với căn này nên mới tăng giá lên hẳn một trăm triệu.  

 

Dù giá này không hề thấp, nhưng Cố Vân Đào biết rõ giá trị của trang viên này nên cũng không quá lo lắng.  

 

“Một trăm mười triệu!”  

 

Lúc này, đã có người giơ bảng lên ngay.  

 

Nhưng sau đó chỉ là sự im lặng.  

 

Dù giá trị thực của căn trang viên này cũng khá ổn, những người đến đây cũng khá có hứng thú với nó, nhưng nếu giá tới tay vượt mức dự đoán của họ thì chẳng ai vui cả.  

 

Vì thế, họ không thể trả giá bừa bãi như mua rau ngoài chợ được.  

 

“Chưa gì đã tăng thêm mười triệu rồi, tôi đoán là chiêu trò!”  

 

Tôn Đào liếc nhìn tên béo bừa giơ bảng rồi cười nói.  

 

Thật ra Tôn Hàn cũng thấy trán tên béo đó đã rịn mồ hôi, trông không có vẻ giống người có tiền.  

 

Nếu người này không có nhiều tiền thì sao có thể trả giá nhanh nhảu như vậy, đây là một căn trang viên cả trăm triệu đấy, tra giá như vậy là dễ ăn được như chơi.  

 

Khả năng cao là chiêu trò của bên đấu giá rồi.  

 

Vả lại, hình như Cố Vân Đào còn hơi căng thẳng, điều này càng khiến Tôn Hàn tin tưởng với suy đoán của mình hơn.  

 

Nếu trang viên này mà được bán cho tên béo thì chắc Cố Vân Đào khóc không ra nước mắt mất.  

 

Lòng vòng một hồi, trang viên này vẫn là của anh ta, chứ không kiếm được một đồng nào cả, đã thế còn phải bù lỗ thuê phục vụ cho buổi đấu giá.  

 

“Một trăm mười triệu lần thứ nhất!”  

 

“Một trăm mười triệu lần thứ hai!”  

 

“…”  

 

“Một trăm mười lăm triệu”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK