Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 “Giám đốc Tôn, cậu vừa mới nhậm chức thôi, đừng có đắc ý quá! Nếu thực sự phải làm căng thì chưa chắc tôi đã sợ cậu đâu!”, Lư Khôn nghiến răng nói.  

 

“Vậy thì làm căng thử xem, tôi cũng muốn xem ông có thủ đoạn gì. Lẽ nào là gọi nhà họ Tần ra mặt giúp?”  

 

Tôn Hàn vẫn điềm nhiên như không.  

 

Lúc này, điện thoại của Tôn Hàn rung lên.  

 

Anh lấy điện thoại ra, người gọi là Chu Giang.  

 

Tôn Hàn yên lặng một chút, sau đó bật loa ngoài rồi bắt máy.  

 

“Tôn Hàn, rốt cuộc có chuyện gì vậy? Nếu muốn xử lý Lư Khôn thì nói với tôi một tiếng là được, tôi tự khắc sẽ tìm người giải quyết cho cậu! Cho dù cậu muốn ông ta biến mất thì tôi cũng sẽ nghĩ cách! Nhưng cậu lại đùng đùng chạy tới công ty Ngân Trần làm việc này thì kiểu gì cũng to chuyện!”  

 

Trong điện thoại vọng ra giọng đầy lo lắng của Chu Giang.  

 

Không phải trách Tôn Hàn động tới Lư Khôn mà trách cách anh xử lý Lư Khôn không đúng. Việc này nên âm thầm giải quyết mới phải.  

 

Giọng của Chu Giang, Lư Khôn và Hồ Hạo Nguyên đều không lạ gì. Hai người đó vẻ mặt vô cùng khó coi.  

 

Cảm giác như Lư Khôn trong mắt của Chu Giang chỉ là một con gián không hơn không kém.  

 

Đặc biệt là Lư Khôn lúc này đã sợ hãi, mặt xanh lét như tàu lá chuối.  

 

“Muốn ông ta biến mất cũng được”.  

 

Má nó…  

 

“Lư Khôn đánh người phụ nữ của tôi nên tôi phải đòi lại công bằng. Ngoài ra còn có một chuyện tôi định làm xong mới nói, nhưng nếu anh Chu đã gọi điện thì tôi sẽ nói luôn. Tôi muốn mua lại hai mươi phần trăm cổ phần của công ty Ngân Trần. Việc này anh giúp tôi nói với anh Giang một tiếng, tôi không gọi lại cho anh ấy nữa”.  

 

“Đương nhiên hai người có thể không đồng ý, nhưng chức tổng giám đốc tập đoàn Thiên Tử này tôi cũng có thể không làm nữa!”  

 

Nghe xong, Chu Giang đột nhiên im lặng.  

 

Còn Hồ Hạo Nguyên thì trợn tròn mắt.  

 

Mua lại hai mươi phần trăm cổ phần của công ty truyền thông Ngân Trần có nghĩa là tập đoàn Thiên Tử sẽ ngay lập tức trở thành đại cổ đông thứ hai của công ty này!  

 

Vậy thì chẳng phải sau này Hồ Hạo Nguyên sẽ phải nhìn sắc mặt Tôn Hàn mà sống sao?  

 

Hơn nữa, có thể nhận ra dù Tôn Hàn xưng hô với Chu Giang và Giang Lệ một câu anh Chu, hai câu anh Giang nhưng thực sự mà nói cũng không thể coi là tôn trọng họ.  

 

Nói cách khác, vị trí tổng giám đốc này không phải do Tôn Hàn giành giật được mà là do Giang Lệ và Chu Giang mời anh làm.  

 

Hai việc này hoàn toàn khác nhau!  

 

Nếu là vế trước thì Tôn Hàn chỉ là một tổng giám đốc bù nhìn nhưng nếu là vế sau thì đến Giang Lệ cũng phải khách sáo với Tôn Hàn.  

 

Lúc này, Hồ Hạo Nguyên chỉ mong sao Chu Giang đừng đồng ý việc này.  

 

“Tôn Hàn, việc thu mua cổ phần công ty truyền thông Ngân Trần tôi nghĩ cậu cần suy nghĩ kỹ càng. Cậu cũng biết tình hình hiện tại của công ty, không có nhiều tiền mặt đến vậy”.  

 

Thế nhưng, Chu Giang cũng không thẳng thừng gạt phăng đề nghị của Tôn Hàn mà dùng lý do không đủ vốn để khuyên ngăn.  

 

Nhưng Tôn Hàn lại chẳng thèm bận tâm, đáp: “Vấn đề vốn không cần anh Chu lo, phiền anh thông báo với anh Giang một tiếng là được”.  

 

Sau đó Tôn Hàn cúp luôn điện thoại.  

 

Đến lúc này, Lư Khôn đã hiểu ra vấn đề, lần này ông ta đã chọc phải tổ kiến lửa rồi.  

 

Vì gây sự với Thẩm Tri Thu mà giờ gặp rắc rối lớn!  

 

Không phải một cậu ấm ở Thượng Kinh, nhân vật này còn khó đối phó hơn đám công tử nhà giàu kia nhiều!  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK