Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Lư Khôn đang quấn băng vải đầy đầu, sao ông ta biết được chứ!  

 

Tôn Khải Thành vừa triệu tập một cái là ông ta bỏ hết mọi việc rồi chạy đến đây ngay.  

 

Dù ông ta có nhà họ Tần chống lưng thật, nhưng giờ gia tộc này cũng đang đi theo nhà họ Tôn rồi.  

 

Nói cách khác thì Tôn Khải Thành chính là cấp trên của cấp trên của ông ta.  

 

“Ai làm đầu ông ra thế kia vậy?”, Tôn Khải Thành hỏi.  

 

“Tôn Hàn - tổng giám đốc của Thiên Tử”.  

 

Nhắc đến cái tên này, Lư Khôn phải nghiến răng nghiến lợi.  

 

Ông ta sống ở Thượng Kinh bao năm, nhưng chưa bao giờ nhục nhã thế này.  

 

Nhưng người ta có thế lực của tập đoàn Thiên Tử, dù ông ta muốn trả thù thì cũng phải cân nhắc.  

 

Tôn Khải Thành lạnh mặt nói: “Tôi thấy Tôn Hàn này rất ngứa mắt, nhưng có nhiều chuyện tôi không thể đích thân làm được. Tôi nói vậy, ông hiểu chứ?”  

 

“…”  

 

Ban đầu, Lư Khôn ngẩn ra, sau đó thì mừng rỡ rồi hỏi dò: “Ý cậu Tôn là muốn tôi…”  

 

“Phế rồi đuổi khỏi đây! Nếu Giang Lệ ra mặt thì tôi sẽ bảo vệ ông”.  

 

Sau khi nhận được đáp án xác nhận, Lư Khôn nhoẻn miệng cười, ánh mắt loé lên tia ảm hiểm rồi nói với vẻ cam đoan: “Cậu Tôn yên tâm, tôi biết phải làm gì rồi”.  

 

Trong đầu ông ta nghĩ thầm ‘Tôn Hàn à Tôn Hàn, mày đắc tội với Tôn Khải Thành rồi thì chết cũng đáng’.  

 

Có Tôn Khải Thành chống lưng, thù này ông ta quyết phải trả.  

 

…  

 

Ngày hôm sau.  

 

Chu Giang đã hẹn Chu Vũ Cường cho Tôn Hàn, anh ta đã đích thân đến tập đoàn Thiên Tử để gặp Tôn Hàn.  

 

Chín giờ sáng.  

 

Một người đàn ông mới bốn mươi tuổi đã xuất hiện ở phòng làm việc của tổng giám đốc Tôn Hàn.  

 

Hai người gặp mặt.  

 

“Mời tổng giám đốc Chu ngồi!”  

 

“Mời tổng giám đốc Tôn!”  

 

Sau màn chào hỏi khách sáo, hai người đều ngồi xuống.  

 

Tôn Hàn bảo Vương Lê Văn rót trà cho Chu Vũ Cường rồi đi thẳng vào chủ đề chính: “Không biết dạo này công ty Thần Thoại ta làm lời lãi ra sao?”  

 

“Vẫn đều đều như vậy thôi, không có gì đặc sắc cả, ai bảo chúng tôi không phải xí nghiệp bản địa chứ”, Chu Vũ Cường nói với vẻ sâu xa.  

 

Nếu bàn đến tiềm lực kinh tế thì Thần Thoại còn mạnh hơn Tinh Hoàng, nhưng so với Ngân Trần thì không sánh kịp.  

 

Vấn đề là chủ của công ty này không phải người bản địa.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK