Hai tiếng đồng hồ sau khi cuộc đấu thầu kết thúc, dư luận không ngừng bàn tán xôn xao.
Kết quả vừa bất ngờ, cũng vừa không bất ngờ.
Bất động sản Đường Thị từ chối nhận thầu dự án đảo Lâm An.
Và chấp nhận đền bù một trăm triệu tiền cọc ban đầu.
Truyền thông ngỡ ngàng.
Phiên đấu thầu này cứ như nhà họ Đường cố tình đến làm loạn vậy.
Đường Triêu Bính bị điên rồi hay sao?
Nếu sớm đã biết cái giá đó không đem lại lợi nhuận thì sao không dừng cuộc chơi từ sớm đi cho rồi?
Đang yên đang lành tổn thất một trăm triệu không nói, lại còn đắc tội với nhà họ Đậu, đắc tội với chính quyền tỉnh. Coi việc đấu thầu của nhà nước là trò đùa hay sao?
Không sợ bất động sản Đường Thị bị chính quyền tỉnh liệt vào danh sách đen sao?
Không ai hiểu nổi tại sao Đường Triêu Bính lại làm như vậy.
Lợi bất cập hại!
Đặc biệt là Đậu Minh Hà sau khi biết được tin này thì tức muốn hộc máu. Đường Triêu Bính tham gia đấu thầu như vậy hẳn là cố tình muốn gây sự với ông ta.
Nhưng sau khi nghĩ lại thì đột nhiên hiểu ra.
“Là Tôn Phát Tài hay là Tôn Hàn?”
Đậu Minh Hà đã lờ mờ đoán ra. Nếu Đường Triêu Bính không được lợi lộc gì từ việc này thì tại sao ông ta vẫn làm?
Rồi lại nhớ đến dáng vẻ điềm tĩnh của Tôn Hàn và Tôn Phát Tài, ông ta đột nhiên hiểu ra.
Đường Triêu Bính ép giá xuống tận cùng, sau đó lại từ chối nhận thầu, chắc chắn là do nhận chỉ thị của Tôn Hàn và Tôn Phát Tài.
Mục đích thì khỏi cần phải nói, chính là không muốn tranh chấp với nhà họ Đậu, biến dự án đảo Lâm An thành dự án không lợi nhuận.
Quả là một thủ đoạn chưa từng thấy trước đây!
Lần đấu thầu đầu tiên đã diễn ra việc như vậy. Vậy thì lần đấu thầu thứ hai phải vài ngày sau mới tổ chức được.
“Tôn Phát Tài này đúng là không nể nang gì ai nữa rồi! Cũng không chịu nghĩ xem bất động sản Long Phong của cậu ta lớn mạnh được như ngày nay là nhờ ai!”
Tôn Đạo Viễn tức muốn hộc máu.
Không phải vì việc đấu thầu mà là do thái độ của Tôn Phát Tài.
Tôn Phát Tài quả thực là cháu trai Tôn Vượng Thịnh, nhưng cũng không phải cháu ruột.
Nói cho cùng, cũng chẳng phải quan hệ gì thân thích. Chẳng qua Tôn Vượng Thịnh thấy Tôn Phát Tài này khá được cho nên mới thuận tay dìu dắt.
Nhưng hiện giờ, Tôn Phát Tài còn chẳng thèm nể mặt bác Hai!
Đậu Minh Hà che giấu ánh mắt chê bai, nếu sớm biết Tôn Đạo Viễn vô dụng như vậy, đến khả năng khiến Tôn Phát Tài rút thầu cũng không có thì ban đầu làm gì có chuyện ông ta hứa hẹn cho Tôn Đạo Viễn số tiền lớn như vậy?