Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Dù thế nào thì Liễu Y Y vẫn là người phụ nữ của chủ nhân đời trước Thiên Cửu môn, nếu như cô có chuyện gì thì Thiên Cửu môn chẳng còn mặt mũi gì nữa.  

 

"Cảm ơn".  

 

Tôn Hàn nói câu cảm ơn từ tận đáy lòng.  

 

"Nói thế thì xa lạ quá đấy".  

 

Nói chuyện thêm một lúc thì Tôn Hàn dẫn Thẩm Vấn đi ăn.  

 

Họ không chọn nhà hàng đắt đỏ mà chỉ ăn ở một quán ăn nhỏ khá ngon.  

 

Vài ba món ăn thêm một bình rượu, trông chẳng giống như đang chiêu đãi khách quý gì cả.  

 

Nhưng Tôn Hàn hiểu rõ Thẩm Vấn có lẽ sẽ thích kiểu này hơn.  

 

Người đứng trên cao quá lâu thì sẽ chẳng còn hứng thú với nhiều thứ nữa, đặc biệt là những sự hưởng thụ xa xỉ, nhiều lúc họ còn không thích bằng những món ăn vỉa hè.  

 

Có thể là ăn đồ đắt tiền nhiều rồi nên muốn tìm kiếm thứ gì đó khác biệt, hoặc cũng có thể do tính tình quái đản.  

 

Ba giờ chiều, Tôn Hàn đưa Thẩm Vấn đến sân bay bay về Tây Nam.  

 

Rời khỏi sân bay thì anh mới gọi điện cho Thẩm Tri Thu.  

 

"Có chuyện gì?"  

 

Chẳng mấy chốc đầu bên kia đã nghe máy.  

 

"Tôi thấy nhớ cô!"  

 

"Ôi! Giờ tôi đang ở công ty, khoảng bảy giờ mới có thể về".  

 

Dù Thẩm Tri Thu nói vậy nhưng giọng điệu rất ngọt ngào, giống như những cô gái đang đắm chìm trong tình yêu cuồng nhiệt.  

 

"Được, đến lúc đó tôi tới đón cô!"  

 

Cúp máy xong Tôn Hàn bật cười tự giễu, anh không biết mình có được coi là một người đàn ông tồi tệ không nữa, anh cũng không biết tương lai giữa anh và Thẩm Tri Thu thế nào.  

 

Nhưng bây giờ anh không muốn nghĩ nhiều như vậy.  

 

Chuyện sau này thì sau này hẵng tính.  

 

 

 

Trong vài tiếng đó, Tôn Hàn tới cửa hàng xe 4S với tốc độ nhanh nhất để mua chiếc BMW 7-Series.  

 

Xe của Tổng giám đốc tập đoàn Thiên Tử hầu như đều có giá trị hàng chục triệu tệ. Nhưng đối với Tôn Hàn thì anh thích những chiếc xe tiện lợi dễ dùng hơn.  

 

Bây giờ quả thật Tôn Hàn không còn giàu có như lúc trước nhưng cũng không thiếu chút tiền cỏn con này.  

 

"Xe mới sao, cậu mới mua à?"  

 

Thẩm Tri Thu đi ra khỏi công ty truyền thông Ngân Trần, cô ấy ngồi vào xe của Tôn Hàn rồi xuýt xoa đánh giá.  

 

"Phải, một tiếng trước tôi mới mua từ cửa hàng xe. Sao hả, trông khá tuyệt đúng không?"  

 

Thẩm Tri Thu quan sát chiếc xe, mà Tôn Hàn lại quan sát cô ấy. Không biết vì sao mà anh cảm thấy Thẩm Tri Thu của bây giờ càng kiều diễm hơn lúc trước.  



"Đúng là đại gia giàu có!" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK